Diễn Đàn Văn Thơ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Văn Thơ

Giao Lưu Thơ Văn - Không Chính Trị - Tôn Giáo
 
Trang ChínhTrang Chính  Trang ChủTrang Chủ  Sự kiện  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share | 
 

 Thơ Nguyên Hữu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : 1, 2, 3 ... 10 ... 20  Next
Tác giảThông điệp
Nguyên Hữu
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên
Nguyên Hữu

Tổng số bài gửi : 1719
Xem : 66814
Ngày Tham Gia : 30/05/2015

Thơ Nguyên Hữu Empty
30052015
Bài gửiThơ Nguyên Hữu


Tượng đá đâu mùa chẳng hạ đông
Nhìn đời vẽ họa cú thành công
Nhiêu khê cuộc sống ồ thinh lặng
Lắm chuyện loài người ố ỏm công…

---

Tượng đá đâu mùa chẳng hạ đông
Hong phơi nắng gió tháng quay vòng
Nào than khổ cực trời hành tội
Chẳng thán ơ thờ kẻ tính công…

---

Tượng đá đâu mùa chẳng hạ đông
Nâu đen cuộc sống biết mầu hồng?
Hay chăng chấp nhận cho là đủ
Có phải xa rời biết đã thông…

---

Tượng đá đâu mùa chẳng hạ đông
Thèm như thế cũng sướng yên lòng
Lo chi thế sự vòng xoay chuyển
Bận rứa trần gian bậc bập bồng…

---

Tượng đá đâu mùa chẳng hạ đông
Nâng ly ngắm họ múa tiên rồng
Mình ta tiếc cảnh vô tình tượng
Tượng đá đâu mùa chẳng hạ đông
TƯỢNG ĐÁ VẪN LÀ TƯỢNG ĐÁ
23-05-2015
Nguyên Hữu
Về Đầu Trang Go down
https://trangthonguyenhuu.blogspot.com/

 Similar topics

-
» TỪ NGHIỆP - TỰ TRI - HẰNG NGUYỆN - ƯỚC NGUYỆN (Xướng Họa Đường Luật) Thẩm Thy Phượng _ hoanghoon
»  Ý Nguyện Của Anh (Thơ Liền Âm Tác Giả - Nguyễn Thành Sáng)
» Vẹn nguyên
» Vẫn nguyên hẹn thề
» VẪN CÒN VẸN NGUYÊN
Share this post on: reddit

Thơ Nguyên Hữu :: Comments

Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun May 31, 2015 8:38 am by Nguyên Hữu

Chàng ngồi
Cho vững
À nha…
Thiếp đưa
Chàng đến
Cuối đường
Là thôi…
Già rồi
Cút kít
Tốn hơi…
Chẳng như
Thời trẻ
Chàng ngồi
Tẹt ga…
Ví dầu
Một kiếp
Đời ta…
Vẹn tình
Tròn đạo
Tình già…
Niềm vui..
CHUYẾN XE ĐỜI
23-05-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Jun 01, 2015 12:33 pm by Nguyên Hữu

Một chiều bờ đê vắng
Chỉ có đôi mình thôi
Em giết tình ta chết
Bằng câu nói trên môi…

Em chạy về phố hội
Anh ngược lên núi đồi
Tìm mây trời kể tội
Cũng bằng chính đôi môi…

Nỗi hờn vu oan lỗi
Mây gào khóc cuồng điên
Mưa xối xả triền miên
Mấy đêm liền gánh tội…

Anh hững hờ khăn gói
Dõi phố hội kiếm tìm
Bỗng nín bặt lặng im
Bóng mây thời lánh tội…

Rượu rót mời chẳng chối
Long lanh giữa phố hội
Lung linh những cuộc vui
Vui thức thời sống vội…

Kẻ quê mùa tủi, tội
Tìm kiếm tới bờ đê
Chai quốc lủi nhiêu khê
Kỉ niệm tìm ám sát…

Cỏ bờ đê ngào ngạt
Kiện tụng nức nở hương
Thương thân vừa dập nát
Bởi kẻ cuồng: hận – thương…
CỎ BỜ ĐÊ
23-05-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Jun 02, 2015 12:31 pm by Nguyên Hữu

Có phải rằng tôi đã mất niềm tin
Khi lang thang trong dòng đời thật sự
Những thứ tôi nhìn sao vô cảm thế chứ
Người và người - cách hành sử lương tâm…

Có phải không đôi mắt chưa đủ tầm
Hay khối óc của tôi chưa luận đủ
Khi xung quanh – vâng, tất cả mọi thứ
Tẻ nhạt vô cùng, tâm nở ở mãi đâu?...

Lang thang mãi, internet lại bắc nhịp cầu
Để tôi thấy nhiều điều… ai mà biết
Ôi dào ôi… bao mỹ từ khắc nghiệt
Giả tạo mà… nhưng lại đẹp làm sao…

Ông chủ tốt nựng chú chó ngọt ngào
Ôm ấp nữa ngâm cùng trong bể tắm
Chú ngoan như hiểu ông chủ lắm
Nũng nịu vùi trên bầu ngực tình thương…

Đứa trẻ nhỏ băng nhanh qua đường
Đưa hộp cơm – hộp cơm trưa – nó nhịn nhường cho ông cụ
Cụ lão ăn xin cầm hộp cơm mà mắt rưng rưng lệ ứa
Dõi nhìn theo nhịp chân sáo yêu đời…

Một cụ già nơi hoang mạc xa xôi
Mang ly nước mời những người lính trận
Giữa cuộc chiến hung tàn, nhưng tình người lại nở thì còn chi vướng bận
Kẻ ấm tấm lòng, người dịu cơn khát và ứa giọt nước mắt người xem…

Chú bé da đen
Đôi chân trần, tẩm bụi trần, áo quần nhọ nhem nhìn cuộc sống nhem thèm rớm lệ
Vị khách già đi qua tặng đôi dép cho chú bé
Lại độc bộ… chân trần…

Thế gian xoay vần
Khi mỗi lần mất niềm tin cuộc sống
Thế giới ảo lại làm tươi mát giấc mộng
Cuộc đời vẫn đẹp sao… chỉ một khắc thôi, cũng toại cười ấm cõi phù sinh…
KẺ TÌM HẠT GIỐNG NHÂN ÁI
24-05-2015
Nguyên Hữu
Văn Thơ Forum
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Jun 02, 2015 5:23 pm by Văn Thơ Forum
RẤT VINH DỰ CHÀO ĐÓN PHUOCVN ĐÃ THAM GIA DIỄN ĐÀN.
CẢM ƠN BẠN ĐÃ GIA NHẬP NGÔI NHÀ CHUNG CỦA CHÚNG TA.
RẤT HÂN HOAN VÀ VINH DỰ CẢM ƠN SỰ ĐÓNG GÓP NHIỀU TÁC PHẨM THẬT HAY CỦA NHÀ THƠ.
CHÚC NHÀ THƠ LUÔN HẠNH PHÚC VÀ THÀNH ĐẠT


Thơ Nguyên Hữu 1d-d5667
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Jun 03, 2015 11:26 am by Nguyên Hữu

Tháng tư mùng bốn âm thời
Chợ tình lại nở bạn ơi hãy về
Người Dao múa điệu bản quê
Nhịp nhàng bước nhảy sạp mê chân nàng
Ném còn, đẩy gậy hò vang
Kéo co, gói bánh chưng chàng thử chưa
Mỗi năm gặp lại người xưa
Nhiều đôi dang dở đong đưa ánh nhìn
Ghen tuông chẳng có… hãy tin
Nó theo con gió đậu vin núi rồi
Cao Ba Lanh ngút mây trời
Ngó xem sắc váy nhuộm thời thanh xuân
Tiếng gà nhớ khắc vừa ngân
Lênh đênh chiếc bóng vài phân tìm quà
Ai dà cái bụng thật là
Đòi hùa bàn nhậu đậm đà sơn khê
Anh zô… chị cũng zô… ê???
À ngày “kiêng gió” tao phê được mà
Ngày thường chỉ có chồng à
Hôm nay tao uống vì là ngày chung
Hội nay vui quá: chúc mừng
Đã ưng cái bụng thì đừng cản bay
Uống nào đôi bát chưa say
Cái chân nó ngã mới ngay tình người
Chẹp môi mới một bát: trời
Cái chân tớ ngã sướng đời Bình Liêu…
CHỢ TÌNH VÙNG CAO QUẢNG NINH
26-05-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jun 04, 2015 12:05 pm by Nguyên Hữu

Trăm năm trong cõi người ta
Cái cửa cũng chỉ chui ra chui vào
Ghểnh tai nghe chúng thì thào
Cái cửa kế cạnh tuyệt phào với sơn
Nghìn đô… ấy ấy… còn hơn
Thế cơ à bác trợn tròn mắt xem
Nhưng mà… chẹp chẹp… e hèm
Nghe đâu bị bắt… từ kèm: bán dâm…
Á khôi, hoa hậu đã cầm
Cửa nhà cũng phải xứng tầm cái danh
Chạy tour nữa cả tàu nhanh
Nghìn đô cái cửa cũng đanh miệng đời…
Lắc đầu cánh bướm giữa trời
Dầm mưa sương ghẹo tơi bời nghìn đêm…
Ngó nhìn cái cửa liếp, phên
Hiền lành, an phận lại êm cuộc đời
Tự hào nó quá ai ơi
Năm năm tháng tháng mỗi tôi ra vào…
CHUYỆN CÁI CỬA
27-05-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Jun 05, 2015 9:02 pm by Nguyên Hữu

Cà phê lặng lẽ rơi từng giọt
Khói thuốc mơ màng bổng chút say
Buổi sáng hôm nay buồn khổ tận
Đêm sương bữa trước tủi phận đầy
Em đi lối rẽ đường riêng chọn
Kiệu đón thuyền đưa đoạn cuối lầy
Chẳng thể theo cùng đành dõi vậy
Ly tình thét gọi bóng xa bay…
XIN LỖI, ANH… YÊU… EM…
27-05-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Jun 06, 2015 7:02 am by Nguyên Hữu

Ngọn cỏ anh đã bỏ đi
Giữ làm chi
Giữa thị thành đất thời đắt đỏ
Không còn chỗ để mà nhân giống nó
Anh đã bỏ
Sau một thời gian em đi…

Anh cũng đi
Anh lần theo vết dấu
Em đi đâu?
Anh không thấy biển quê mình
Thấy con dốc
Đựng vốc cát trắng đôi mình
Ươm cỏ…

Anh tìm em
Lạc vào vùng đất rất dở
Đêm lẫn ngày anh vẫn phải niềm nở
Để tìm em
Nhỡ em ở trong đó…
Ơ…
Đúng rồi
Em đó
Anh ngước nhìn
Cái cây thân mềm quấn trên cây cổ thụ
Xuống với anh đi em
Bàn tay chìa
Lặng im…
Lặng lắng tận vào tim
Chết điếng…
Dưới chân anh
Đám cỏ non xanh
Vỗ đôi tay lá mỏng manh theo chòng chành cơn gió
Anh hóa cỏ
Đợi ngày về của em…
Lắc đầu…
Không…
Sẽ có…
Bão tố…
NGỌN CỎ BỎ ĐI
27-05-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Jun 07, 2015 1:02 pm by Nguyên Hữu

Năm trăm gam cải cúc này
Nhặt rồi rửa sạch cắt dày đốt tay
Ba trăm gam cá rô đây
Dao thớt đánh vẩy ruột gây bỏ cùng
Rửa đi cặp vỉ nướng chung
Trên than hoa đỏ, rô lưng chín vàng
Đun sôi nước thả rô sang
Nhớ gừng dập nhỏ khuấy tan trước hầy
Sôi rồi thì bắt ra đây
Vớt cá gỡ thịt ướp ngay mắm, gừng
Xương, đầu cá luộc kĩ xong
Chắt lọc lấy nước mầu trong ô kề
Cá ướp, mì chính thả đi
À cả cái cúc… hì hì… vào luôn
Nhớ là sôi bắt xuống luôn
Nhớ nữa ăn nóng thơm hương mùi gừng
Rau xanh, ngọt vị… à nhưng
Nước nhiều hơn cái mới ưng bụng mời
Canh cá chẳng tửu được rồi
Ba lưng cơm ấm tuyệt vời vợ ơi…
CANH CẢI CÚC NẤU CÁ RÔ
28-05-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Jun 08, 2015 11:31 am by Nguyên Hữu

Hãy để mình theo đuổi tiếp nha
Thêm cơ hội nữa một thôi à
Tin rằng sẽ được không rơi lại
Nhận thấy gần thành chẳng bỏ qua
Gật cái đi mà cho tớ thỏa
Cười xuông thế vậy tủi thân nà
Bao nhiêu thống khổ như tan vỡ
Cậu ạ mai tìm nhớ có hoa…
THÊM CƠ HỘI, CẬU NHÉ
27-05-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jun 11, 2015 12:42 pm by Nguyên Hữu

Anh đến nơi này mỗi hoàng hôn
Hứng nắng vương rơi nhạt nỗi hờn
Nhớ em ngày trước thường trách gió
Nô đùa làm rụng nỗi cô đơn…

Bông hoa rụng cánh buồn mênh mang
Đợi mãi dáng ai đến vội vàng
Núp sau gốc sấu thầm thì kể
Thương nàng thơ khổ kiếp đa mang…

Anh đến đây rồi nàng ở đâu?
Ai chờ ai đó mãi bao lâu
Yêu thương khắc khoải đau chiều đó
Tủi lá vàng trơ gió cấu nhầu…

Đây gốc sấu đây đâu hình bóng
Khúc khích tiếng cười xưa còn vọng
Ứa nỗi chạnh lòng như uống say
Khổ đôi tay với còn chi ngóng…

Bỗng chợt nở bung mọng nụ cười
Ngày ấy… nhớ là tôi rất tươi
Nhiều nụ hôn lắm tôi gửi gió
Trao đổi mà… nhưng trách gió lười…

Gió lười em lại nhớ môi tôi
Bỏ khung cửa nhỏ em đến rồi
Gốc cây sấu già bao sấu hổ
Vuốt ve tình ái đẹp một đôi…

Thế rồi… thế rồi… thế rồi thôi
Em buồn vơ vẩn lúc bên tôi
Dài hơi thở lắm tôi hỏi gắng
Em nhìn con nắng vút xa xôi…

Linh cảm nhắn tôi ảnh đính kèm
Tôi hình dung, sợ… ghì chặt em
Ghì thêm, chặt thêm, em ngọ nguậy
Đặt nụ hôn nồng, tủi ứa đêm…

Sau đêm hôm đó tìm đâu nữa
Sau ba đêm đó tim chết nửa
Xác pháo nhuộm hồng con phố qua
Tôi cào thân sấu đau ứa nhựa…

Em à một mùa nữa qua đi
Sao vẫn chưa về cửa sổ kia
Vần thơ bật khóc cùng năm tháng
Bắt đền anh chẳng làm được gì…

Lảo đảo hờn say đất cuồng quay
Hoàng hôn ghì chặt lấy thân gầy
Ghì thêm, chặt thêm, tôi ngọ nguậy
Đâu nụ hôn nồng, tủi… phách bay…
LẶNG NHỮNG HOÀNG HÔN
27-05-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Jun 13, 2015 6:00 am by Nguyên Hữu

Hãy nắm tay anh cùng giữ vẹn
Đừng buông mái ấm đã xây thành
Dìu nhau ướm đượm hương nồng ngát
Sánh bước vui vầy mộng biếc xanh
Sóng gió dòng đời tình nghĩa nở
Kim tiền cuộc sống lộc tài tranh
Em ơi nhớ nhé vòng vay trả
Hạnh phúc gia đình quá mỏng manh…
HÃY NẮM TAY ANH
27-05-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Jun 14, 2015 6:27 am by Nguyên Hữu

Nắng khóc thương ai gặt lúa đồng
Mây hờn chán cảnh chẳng thèm trông
Trời xanh thắm thẳm như rừng lá
Lúa chín vàng thơm phải trái bồng
Kĩu kịt đôi quang vai bác nhọc
Lom khom mấy nón dáng cô còng
Mồ hôi thánh thót rơi đau ruộng
Hạt lúa săn tròn chả phụ công…
NÓNG 39*C MÙA GẶT
30-05-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Jun 15, 2015 12:39 pm by Nguyên Hữu

Điếu thuốc dần tàn trơ mẩu lọc
Chàng khờ vẫn hít bí thời trai
Buồn đời mấy khắc tình gieo ái
Đậy nắp quan tài phán: đúng – sai…

---

Tuổi trẻ mơ nhiều nên vọng khổ
Thanh xuân mộng lắm mới bi hài
Châm đời điếu thuốc dài râu vẫn
Cháy đoạn tìm may rạng sáng mai…

---

Đã biết rằng là mày độc hại
Nhưng mà cũng tại chúng ân nhân
Bao nhiêu thống khổ tan theo khói
Rít một hơi sâu đếm bụi trần…
TUỔI TRẺ VÀ ĐIẾU THUỐC LÁ
14-06-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Jun 15, 2015 6:31 pm by Nguyên Hữu

Mùa hạ trước
Bé ngây thơ
Đâu biết
Nỗi buồn chia ly
Dâng
Ngập lòng anh…
Thời gian trôi nhanh
Một mùa hạ ngấp nghé
Bé thẫn thờ
Đối diện với chia ly
Nét buồn vương
Đôi mắt nai
Ướt, đỏ…
Thương…
Làn gió nào
Xoa dịu những hồn trinh
Hoa bằng lăng buồn bã trở mình
Tím một góc
Nằm phơi nỗi nhớ…
Gấp trang vở
Hàng phượng vỹ nức nở
Ngày mai…
Ngày mai…
Ngày mai…
Rồi òa khóc
Đầy sân trường
Lệ đỏ…
Một chút rơi
Một chút buồn sầu vợi
Cũng qua thôi
Anh cũng vượt qua rồi
Con đường dài phía trước dẫu chông gai
Nhưng mở ra biết bao điều rất mới
Cười lên em
Rồi cũng sẽ qua thôi…
CON ĐƯỜNG PHÍA TRƯỚC
07/2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Jun 16, 2015 11:51 am by Nguyên Hữu

Nhìn ai vất vả long đong
Tôi đều thương lắm trong lòng xót xa
Cũng như em sáng hôm qua
Ghánh rau đi chợ bán mà đánh rơi
Thương tình ta đến tận nơi
Nhặt rau cho kịp kẻo rồi chợ tan
Cớ sao em lại nài van:
“Anh đi chỗ khác không cần giúp đâu…”
Nói rồi cúi xuống nhặt rau
Mặc ta ngồi đó lòng rầu nhói đau
Gặng hỏi em chốt một câu
Rằng: “đời chẳng giúp không nhau bao giờ”…
Buồn làm sao hỡi vần thơ
Từng không nhảy nhót giấc mơ loài người…
ĐAU LÒNG
07.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Jun 17, 2015 11:41 am by Nguyên Hữu

Mặt trời kìa đã lặn rồi
Vầng trăng được gọi nói cười lung linh
Màn đêm rèm kín lõa mình
Thắp lên những ngọn lửa tình đượm yêu
Kìa trai, kìa gái thật nhiều
Mộng lòng cho thỏa cái điều khát khao
Bờ môi mọng chín ngọt ngào
Gửi trao đôi lứa quyện trào men say
Hàng cây ngơ ngác nhìn ngây
Ghen làn gió quyện sợi dây đất trời
Rối tung tỉnh giấc loài người
Đêm khuya từ tạ luyến đôi nhịp tình
Về nhà mai đón bình minh
Rồi chờ trời tối lửa tình thắp mau
Đêm sương ai thắp đen dầu
Ấy đâu có phải… nhiệm mầu lửa yêu…
LỬA TÌNH
07.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jun 18, 2015 8:37 am by Nguyên Hữu

Nhà tôi có một cô gà
Tuổi đời vừa chớm ngày là cập kê
Một chàng đến đến về về
Phong lưu, oai vệ gần kề nhà tôi
Ngày nào chàng cũng đến chơi
Để tìm chữ số trong đôi mắt nàng
Vật ngon mồi ngọt mỡ màng
Cánh xòe vũ khúc nhịp nhàng thẳng cong
Khổ công, nàng cũng xiêu lòng
Để chàng giữ khóa căn phòng tình yêu
Uyên ương – hoa nở sớm chiều
Mộng dài ngày tháng cánh diều nghiêng chao
Ngọt ngào – ôi đẹp làm sao
Bên nhau âu yếm trời cao cũng gần…

Chảy trôi ngày tháng đếm rồi
Ngày sinh tháng đẻ “gà – tôi” cũng kề
Trống kia chẳng muốn đi về
Cứ theo bên mái thốt thề: tẹo thôi
Mái khuyên mái nói hết lời
Trống ta mới chịu vâng lời về ngay
Về rồi phải làm sao đây
Biết đâu mái lại sinh ngay giờ rồi
Thấy như cục lửa trong người
Trống ta thấp thỏm đứng ngồi không yên
Nằm thì cứ chở mình luôn
Đứng yên một chỗ đôi chân không đành
Thôi thì cầu khấn trời xanh
Đêm nay yên lành cho tới sáng mai…
Nhắm mắt nén tiếng thở dài
Lắng lo đượm giấc mơ dài niềm vui
Bầy con tung tẩy sướng đời
Vợ hiền bên cạnh nụ cười giấc mơ
Trống mơ – bỗng giật mình – ơ…
Kìa trời đã sáng tan đờ giọt sương
Lao nhanh phía đó con đường
Chạy luôn một mạch, cao tường thì bay
Vội vàng trống đã quên ngày
Nhiệm vụ ngày ngày gáy gọi loài người…
Trống sang thấy mái đương cười
Trống ào đến hỏi từ đuôi đến đầu
Lôi thôi lếch thếch tóc đầu
Mái cười, mái cốc cái đầu: dở hơi…
Nói xong thì bỗng: ôi trời…
Trống dìu nhanh mái ổ nơi góc kìa
Xong rồi ra đợi ngoài kia
Thấp tha thấp thỏm râu ria loài gà…
Lâu rồi đến lúc phải ra
Mái từ trong ổ phóng ra kêu gào
“Cục ta… cục tác…” nhiều sao
Trông nghe thương lặng lệ tròa xót xa
Gì mà: Vừa rát… vừa đau…
Vừa đau… vừa rát… nát nhầu con tim
Vuốt ve, ôm ấp, tuồng phim
Ủi an, nịnh nọt, sâu tìm… mới xong…
Sông kia, sông chảy theo dòng
Thời gian cũng chảy theo năm tháng dài
Tình yêu say mộng liêu trai
Bồng bềnh bước cõi bồng lai tình gà
Tới ngày trứng nở gà
Đẹp sao đẹp quá mượt mà cục tơ
Giấc mơ đã đến rồi ư?
Nụ cười hạnh phúc dạt dào trời Thu…
ĐÔI UYÊN ƯƠNG GÀ
07.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jun 18, 2015 7:02 pm by Nguyên Hữu

Cá trê sạch nhớt
Bỏ ruột dễ ợt
Khía đầu cắt bỏ
Hoa khế trên đầu…

Trước khi đem nấu
Hãy làm như sau
Cắt thành nhiều miếng
Ướp muối rán vàng…

Cà chua xắn mỏng
Thêm nước sôi trong
Đảo đều nấu chín
Bong bóng phập phồng…

Dưa chua mập, mọng
Vắt nước khô cong
Nhỏ đều nhát thái
Đổ tiếp đun cùng…

Đảo đều xem chúng
Mắm, muối… vị ưng?
Thêm mì chính nữa
À cả hành vào…

Vợ này anh bảo
Ra phía cầu ao
Thơm, mùi, rau diếp
Bưng rổ đó vào…

Múc dưa khỏi chảo
Hương quyện ngọt ngào
Vợ nhìn âu yếm
Anh tuyệt làm sao…
CANH DƯA NẤU CÁ TRÊ
18-06-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Jun 19, 2015 9:20 am by Nguyên Hữu

Chưa lần nào tôi viết riêng về bố
Người đàn ông già đậm nét khắc khổ phô ra
Thời gian ạ
Những chạm khắc của ngươi thật là đa công cụ
Có bào nạo thế nào cũng không hết tại sao?
Cây bút gió của ngươi vẽ nhiều hơn trong giông bão
Giông bão cuộc đời
Đủ quá rồi
Thừa quá rồi
Nét phác họa trên cơ thể bố tôi
Tia mực tươi
Không cả mảng mực rơi
Theo nét bút mà quết bôi bức họa
Chiếu dọi góc cạnh
Hình khối dư thừa một trăm tám mươi độ soi
Giật mình ngó vài đường thừa sâu nét
Xả chút mực trong tẩy xóa chút cực hời
Ngũ Hành phơi
Một ngày hong hai lần sương tội
Bức họa đậm dần
Thời gian ạ…
Nếp nhăn…
Cuộc sống xoay vần với nhiều những khó khăn
Cơm không đủ ăn
Nói chi đến thức ăn bố nhỉ
Bát cơm buồn cười bao thứ độn ngộ ghê
Con cá trê
Mẹ bắt mãi mới đem được về
Kho mặn đắng với bao nhiêu là muối
Mấy đứa em cùng con lắc đầu chối nguầy ngậy
Chê ỉ ôi… mặn lắm… ứ thèm…
Mẹ nhìn bố rưng rưng mắt đếm
Giọt mồ hôi nghèo đẫm vầng trán buồn rơi
Con cá nhỏ bố gắp mỗi đầu thôi:
Con nhìn nhé, bố cắn một miếng bé
Ăn miếng cơm to nó có mặn nữa đâu nào…
Con làm theo ừ cũng không mặn thật
Đứa em học đòi, bắt chước làm theo…
Con cá mặn… được… thêm đôi bữa nữa…
Bố mẹ có ăn đâu nào…
Chỉ được ăn đầu… cà muối và rau luộc thế thôi…
Chỉ thế thôi…
Mà…
Qua mấy mươi năm cuộc đời
Chúng con lớn rồi
Mỗi đứa mỗi gia đình riêng
Cuộc sống xoay vần không còn đảo điên như trước nữa
Đầu cá bây giờ…
Chắc…
Chỉ còn mình con ăn mỗi bữa
Kho kĩ cũng mềm mà bố nhỉ…
Ngày xưa…
NGƯỜI ĐÀN ÔNG CON KÍNH YÊU
18-06-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Jun 20, 2015 12:08 pm by Nguyên Hữu

Ám ảnh giấc mơ thương
Tình yêu chết cạnh giường
Ôm buồn đau bệnh tật
Ấp thống khổ tai ương
Tiếng trẻ nô vang vọng
Lời anh thả loạn cuồng
Vô sinh – tàn đoạn lộc
Bật khóc cõi vô thường…
GẶP MỘT NGƯỜI BỆNH
(Ngũ ngôn bát cú)
18-06-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Jun 23, 2015 9:37 am by Nguyên Hữu
Anh à nỡ bỏ mẹ con em
Để lại tình yêu ngóng lặng thềm
Áo mỏng sương hờn mờ mịt khói
Cung sầu bóng ghẹo huyễn từng đêm…

---

Anh đi phía đó tủi bên thềm
Thiếp với theo nhìn lệ ướt đêm
Nghẹn nấc âm dương đôi ngả lỡ
Ghì ôm ảo ảnh mỗi phương tìm…

---

Anh về hướng ấy điếng con tim
Kỉ niệm đòi theo chẳng thể kìm
Chết lặng nơi em dầy bóng tối
Đau buồn gác tía khắc hoàng kim…
NỖI ĐAU Ở LẠI
22-06-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Jun 24, 2015 1:37 pm by Nguyên Hữu

Ai ra đi sao mà đột ngột
Không nghe tiếng khóc gọi đằng sau
Đứa trẻ kia có biết gì đâu
Mắt tròn xoe đứng nhìn ngơ ngác
Nhìn mẹ nó đang kêu đang khóc
Nó nhìn và sợ hãi nhân lên
Rồi òa khóc gào lên thảm thiết
Mặt hòa đầy nước mắt mồ hôi
Nó gọi mẹ, chạy nhanh cho kịp đến
Cố len trong đoàn người lầm lũi
Mặt cúi gằm đầy những tiếc thương…
Ai ra đi bỏ lại cõi vô thường
Bỏ lại người sống những buồn thương
Một đoạn đường – đau phút chia xa
Nơi hạ huyệt – nắm đất đầu tiễn biệt
Nấm mộ vẹn thành – nỗi thống khổ vây quanh…
Ai biết được – chỉ riêng người thấu hiểu
Buồn hay vui - thôi cũng chúc mừng người
Tam biệt nhé – luân hồi rời xa tí tẹo
Cũng đành vui – thanh thản – tiễn người…
NHỮNG TIẾNG THAN
08.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jun 25, 2015 8:40 am by Nguyên Hữu
Từng đêm lặng lẽ vào phây búc
Mỗi sáng trầm ngâm dõi bóng hình
Muốn biết rằng anh còn nhớ  đến
Tình đầu – cái thủa đẫm hương trinh…

---

Còn yêu – mới nhớ nên tìm kiếm
Vẫn hận – đương sầu xá thẩn thơ
Chuyện cũ ai đâu thèm nhắc đến
Giăng đầy ảnh cưới giết ngây thơ…

---

Ngây thơ bật khóc vang phòng trọ
Nuối tiếc ghì ôm lặng gối mềm
Quặn thắt con tim câu vĩnh biệt
Ba năm vỗ mộng vỡ tan thềm…

---

Tan thềm biệt khúc còn chi nữa
Vỡ hạt chia ly mất cả rồi
Rẽ lối người đi đau với gọi
Hờn đêm vật vã cảnh luân hồi…
THEO DẤU KẺ PHỤ TÌNH
24-06-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Jun 26, 2015 9:25 am by Nguyên Hữu

Lo nhiều
Sớm chiều
Cũng thế
Tình yêu
Chưa nở
Chớ liều
Tặc lưỡi
Thử phiêu…
NHẮN THẰNG BẠN Ế
(Nhị Ngôn)
24-06-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Jun 27, 2015 8:45 am by Nguyên Hữu

Một mớ kêu
Nhiều thứ chuyện
Tôi thiện nguyện
Huyện kế bên

Tôi kiêm thêm
Tên bảo hiểm
Tranh thủ kiếm
Liếm mép cười

Chán thói đời
Phơi thật giả
Thực dụng quá
Chả thèm chơi

Chẳng dỗi hơi
Phơi mác tốt
Trong ẩn lốt
Nhột… hắt hơi…
CHẲNG AI CHO KHÔNG AI
24-06-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Jun 28, 2015 10:03 am by Nguyên Hữu

Ngôi nhà mình
Dưới bình minh
Bỗng mưa đến
Quá vô tình
Khoan mái lá
Đục linh tinh
Khua xoong chậu
Bản nhạc tình…
NHÀ DỘT
(Tam ngôn)
24-06-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Jun 28, 2015 6:06 pm by Nguyên Hữu

Bao nhiêu năm một mình trên đất lạ
Trước lòng người có ai hiểu được đâu
Lúc ốm đau một mình ai hay biết
Nếu ở nhà có: bố - mẹ, chị - em,…
Nhưng ở đấy chẳng có ai bên cạnh
Gắng gượng riêng mình cậu thôi…
Nhà rộn vui ngày cậu được về chơi
Sao không béo mà lại gầy thế cậu
Ngày cơ cực, những hình dung cuộc sống
Thương cậu nhiều và cảm phục cậu hơn
Vất bon chen những bộn bề xã hội
Nét trầm ngâm cũng rũ bỏ nở cười
Tình thương ruột thịt sưởi ấm lòng người
Vui mấy cuộc cũng tàn dơ tay tiễn
Chúc mạnh khỏe, thuận buồm xuôi lái
Lặng góc đường tôi tiễn cậu: Cậu tôi…
CẬU TÔI
08.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Jun 29, 2015 10:39 am by Nguyên Hữu

Ta gắn mác
Ngạc nhiên à
Ta đi qua
Kìa thú dữ

Ta đã thử
Nhử cạnh bên
Chúng để yên
Kiểm duyệt mác

Thật kinh ngạc
Khác gì đâu
Sợ như nhau
Đau… thật - giả

Mác hay quá
Tá hỏa nhìn
Chẳng dám tin
Hàng chất lượng…
HÀNG GIẢ
24-06-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Jun 30, 2015 9:00 am by Nguyên Hữu

Con trai ở xa
Nhớ người mẹ già
Mà rơm rớm lệ
Nhìn những người qua
Họ đầy đủ quá
Cao sang cửa nhà…
Bỗng át tất cả
Nụ cười: cơm – cà…
MẸ
(Tứ ngôn)
24-06-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Jul 01, 2015 10:08 am by Nguyên Hữu

Đường đi qua
Những
Phố phường
Nhà nhà san sát đưa đường ta đi
Người đi
Tấp nập bộn bề
Ờ…
Đông, đông thế
Nhiều nhiều cảnh ghê
Đó thì kia
Xe ơi xin chậm lại
Đôi mắt nào không vướng phải cảnh này
Thân còm áo rách xòe tay
Người qua dưng dửng ngoắt quay mặc đời
Đồng tiền khôn khó do người
Trời ơi
Mở mắt nhìn người với nhau
Lương tâm giờ giấu ở đâu?
Thờ ơ đói rách ốm đau rộn đầy
Cùng đường chộm cắp là đây
Trái tâm không nở trồng cây nỗi gì
Bần cùng luật pháp khinh khi
Đằng nào cũng chết, chết nào thì hơn?
LƯƠNG TÂM
08.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jul 02, 2015 8:59 am by Nguyên Hữu

Cô dâu nào cũng mặc váy lê thê
Chú rể đều com lê, cà vạt
Nó là thế - mốt thời nay là thế
Béo hay gầy đều thế cả thôi
Chẳng giống như ba tôi thường kể
Mặc giản đơn thêm chút phấn son
Đó là mẹ - còn ba thì sao nhỉ?
Chiếc áo sờn bạc màu bục chỉ
Khác đâu ngày ba còn đánh trận…
Có bận chi vóc dáng bảnh bao
Có bận chi mâm cao đầy cỗ
Để mai về còng lưng trả nợ
Để khổ sầu đánh – cãi – chửi nhau
Ngẩng đầu than trời: hạnh phúc đâu?
XƯA – NAY CƯỚI
08-2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jul 02, 2015 6:03 pm by Nguyên Hữu

Hoa phượng nở đỏ rực bầu trời
Trên vòm cây ve kêu ồn ã
Chẳng thành bài... - và mùa hạ
Giấu gì nữa... - sao mang những chia ly...

Công viên nơi có buổi chia tay
Ai ngồi khóc... - chiều rơi giọt nắng
Ghế đá cũng buồn tôi thấy mắt cay cay
Hè vẫn đến - ve vẫn kêu - hoa phượng đỏ...

Ngày hôm nay chúng tôi về thăm lại
Mái trường xưa một thủa vui buồn
Thăm thầy cô với bao kỉ niệm
Người dẫn đường đưa lối bước chúng tôi...

Kìa phượng nở, sao hè chưa đến
Ve chưa dậy, có thấy kêu đâu mà
Và nắng cũng có đâu gay gắt
Hè đến rồi hay hè chưa đến?

Tôi tự hỏi lòng nôn nao chờ đợi
Hè không đến ôi chuyện lạ đời
Hè đến trễ? - tại sao không thể
Vì hè thương tuổi học trò đó thôi.

Rồi hè về - ngập sân trường - hè đấy
Hoa phượng đỏ - rực cháy nắng vàng
Ve cũng dậy râm ran trên vòm lá
Tim lại cồn cào với tuổi học trò chia ly...
MÙA HÈ VÀ TUỔI HỌC TRÒ
06.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Jul 03, 2015 10:03 am by Nguyên Hữu
Đêm hấp nóng như rang
Ngày quay chín xóm làng
Cầu trời đừng mất điện
Khổ con trẻ khóc khan
Tội cụ già hơi thở
Thương màu xanh úa vàng
Lập đàn tôi cầu khẩn
Mát một trận mưa chan…
NÓNG
(Ngũ ngôn)
02-07-2015
Nguyên Hữu


Được sửa bởi phuocvn ngày Sat Jul 04, 2015 10:01 am; sửa lần 1.
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Jul 04, 2015 8:53 am by Nguyên Hữu

Nghèo không điều kiện
Mất điện khổ chưa
Nóng nực gào chua
Kiếp thừa xã hội…

Nửa đời lặn lội
Tội lỗi gì sao
Tôi hỏi trời cao
Khi nào hết khổ…

Nghến dài cả cổ
Trời đổ trận mưa
Nóng nực đong đưa
Ăn thua gì chú…

Vài lời nhắn nhủ
Chưa đủ tiện nghi
Có điện cũng thì
Mần chi mo quạt…

Điều hòa cực mát
Lắp quạt nhỏ to
Tích điện con cò
Chả lo nóng nực…

Nghèo đến là cực
Không lực để mua
Có điện khổ chưa
Tay khua đau quạt…
MO CAU THỜI ĐIỀU HÒA
02-07-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Jul 05, 2015 10:25 am by Nguyên Hữu

Anh cứ đi đi, bước ra cuộc đời em đi
Em không níu kéo, không đòi lại một thứ gì
Anh cứ đi đi, tình yêu mới đang chờ đợi
Em sẽ tiễn anh cùng nỗi sầu đau vời vợi…

Đừng, đừng như thế anh ơi, đã buông tay rồi
Cái dằm nhỏ em đã nhổ đi rồi đấy thôi
Đâu còn cài trong tim anh mà gây vướng víu
Đâu còn hờn nũng anh, không làm anh khó chịu…

Cuộc chia ly thành ra ngượng nghịu thế này đây
Bản nhạc phiêu bồng bỗng dừng lại – đàn đứt dây
Một mình em ở lại nhìn cô đơn chiếc bóng
Ngày và đêm tập quên: tình yêu và hi vọng…

Chẳng còn gì để mà trông ngóng phải không anh
Em đã tự buông để anh tìm kiếm mộng lành
Em đã tự cài vào tim mình chiếc dằm đó
Tự khi nào em chẳng nhớ: một chiếc dằm nhỏ…
CHIẾC DẰM
02-07-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Jul 06, 2015 11:56 am by Nguyên Hữu

Mặc trời
Trời cứ mưa rơi
Chim ca
Cá quyện
Tuyệt vời thế kia
Chầu rìa
Vui
Dải mây trôi
Đường xa ta lại có đôi đi cùng
Sánh đôi
Sánh bước đi chung
Nếu gặp cảnh đẹp thì dừng lại nha
Đường thơm gió thoảng nồng hoa
Hoang vu một chốn
Mà nỗi sầu chạy đâu
Lây vui trời cũng bớt rầu
Cô đơn, lạnh lẽo cất mau… tạnh rồi
Trông xa hờ hững mây trôi
Thôi mà… xin lỗi…
Bước nhanh kịp nào
Nắng tươi ghẹo hứng dâng trào
Vang lên giọng hát thanh cao, oai hùng
Chim muông, cây cối, núi rừng
Hòa chung bản nhạc
Đường xa
Hóa gần
Bần thần nuối tiếc bước chân
Ngoái nhìn
Tạm biệt
Thiên đường vừa qua…
ĐI QUA THIÊN ĐƯỜNG
08.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Jul 07, 2015 10:19 am by Nguyên Hữu

Hiện đại rồi mà
Nhiều nhà có tủ
Chất nhiều thứ đủ
Lạnh phủ đồ lâu…

Ai biết được đâu
Điều sau nên nhớ
Đồ nào nên ở
Trong tủ lạnh đây…

Tên kể khoai tây
Loại ngay khỏi bỏ
Sạch sẽ rửa nó
Hỏng vỏ nẫu quầng…

Hành chớ phân vân
Chúng cần không khí
Tận dụng một tí
Hành chị bóc rồi…

Bí đỏ cũng thôi
Thích ngồi chỗ tối
Gượng gắng phải tội
Nẫu thối bắt đền…

Tỏi nữa thêm tên
Cố thêm mầm nẩy
Hơi ẩm, độ ấy
Chẳng mấy tủ xanh…

Cà chua mỏng manh
Héo nhanh húng quế…
Còn nữa mai kể
Bóng xế buông mành…
THỰC PHẨM KHÔNG NÊN ĐỂ TRONG TỦ LẠNH
06-07-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Jul 08, 2015 10:00 am by Nguyên Hữu

Em à hết thật sao
Trốn chạy mãi nơi nào
Chấp nhận quên nhau mãi
Xa rời mộng thủa nao
Buông tay anh chẳng thể
Níu áo chỉ bung phào
Tuột mất tình yêu ngọt
Còn đây giọt đắng gào…
TUỘT MẤT TÌNH YÊU
(Ngũ ngôn bát cú)
06-07-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jul 09, 2015 9:55 am by Nguyên Hữu

Em nói rằng không yêu
Em phải liều đánh đổi
Vì một cuộc sống mới
Đang chờ đợi hai ta…

Anh những tưởng điều mà
Em cho là đánh đổi
Nhẹ nhàng không mắc lỗi
Nhưng… phạm tội tày trời…

Em chác táng vui chơi
Cặp với người giàu có
Em phải nhờ vả họ
Để được, có tiền vàng…

Để có nhà khang trang
Có nấc thang địa vị...
Anh lịm người ngã khụy
Vì anh thế sao em…

Nhạt nhòa ánh sao đêm
Mộng giết thêm vài chén
Từng điếu thuốc dồn nén
Khói quyện đến trăng vàng…

Độ lượng khóc khô khan
Luyến tiếc van mộng lại
Trái tim hờn sợ hãi
Hồn thác mãi cung Hằng…

In chiếc bóng trên trăng
Thay Cuội bằng kẻ ngốc
Trông cây đa cô độc
Dõi xác ngốc dưới trần…

Nghe kể mộng phù vân
Tình yêu cần đánh đổi
Cái xác buồn hấp hối
Em yêu mỗi em thôi…
LỰA CHỌN
06-07-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Jul 10, 2015 11:41 am by Nguyên Hữu

Anh nghe bạn nói về
Đám cưới của em mà
Tim đau buốt thẫn thờ…
Có thể đời nhiêu khê…

Anh tìm về chốn cũ
Quặn thắt sợi tình anh
Lệ hờn mi mất phanh
Nhiều giọt không nghe chủ…

Anh dằn mình gạt lệ
Chúc nhé em ngày nào…
Hôm nay em đẹp sao
Nồng nụ hôn chàng rể…

Em ơi sao thế nhỉ
Mới tháng trước mình còn…
Chưa phai nhạt nụ hôn
Sớm vội quên… vui hỉ…

Thôi thì do số phận
Không thể ở bên nhau
Chúc em tới bạc đầu
Bên người chồng em nhận…

Anh rời xa chốn cũ
Bình rượu chuếnh cơn say
Vẽ lời thơ cuồng quay
Cõi phù sinh vô chủ…
LÀM SAO ĐỂ QUÊN
06-07-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Jul 11, 2015 8:36 am by Nguyên Hữu

Ta múc về ly nước
Màu xanh cuộc đời mời
Có bóng hình em tôi
Như mặt trời soi bóng…

Chào người tình mong ngóng
Tìm về mộng cùng ta
Long lanh nước quyện hòa
Ảo huyễn xoa môi đỏ…

Sợi nắng nào chói lóa
Rớt nhầm xóa hình em
Anh đau nhói con tim
Mặt trời tìm… kể tội…

U ám nơi mắc lỗi
Trời khóc xối trận mưa
Bắc cầu vồng đong đưa
Ly nước đưa đi mất…

Vì sao đêm sáng thật
Ngân Hà rất lung linh
Màu nước xanh cuộc tình
Đầy bóng hình em tỏa…

Em đẹp và chói lóa
Từng đêm tỏ trời sao
Cuộc đời vẫn mời chào
Múc đi nào ly mới…

Mặc ai người cũ mới
Anh ngóng đợi em thôi
Ngân Hà khát đôi môi
Người tình ơi – dâng trọn…
CƠN SAY
07-07-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Jul 12, 2015 7:57 am by Nguyên Hữu

Kính chào bằng hữu gần xa
Chào anh, chào chị, chào bà, chào ông…
Hôm nay Nguyên Hữu mở lòng
Dâng vài mẹo nhỏ góp công ích đời
Bác vào cứ đọc cái chơi
Nếu cao huyết áp thì thôi bác à
Rau cần ăn mạnh vào nha
Nhớ lời tôi dặn huyết là tụt ngay
Hay quên uống chút sâm này
Rau ngò - hôi nách, mùi bay dần dần
Thường xuyên nước muối ngâm chân
Mồ hôi nó bỏ rơi chân mất rồi
Nước lạnh kị với nước sôi
Nếu ai bị bỏng một hồi cùng ngâm
Nhớ cho khi ngủ hãy nằm
Nghiêng về bên trái ngáy ầm trời tan
Nhà nào có tinh dầu tràm
Bị côn trùng đốt cứ tràm mà bôi
Nôn mửa đã có gừng tươi
Sổ mũi nước muối súc mười cái đi
Nhức răng? Cục nước đá thì
Tận cùng trỏ - cái ‘má mì” giảm đau
Lên cơn xuyễn hãy uống mau
Cà phê đen đậm chớ nâu làm gì
Nấc à bịt kín tai đi.
Dâu tằm xay nhuyễn nhỏ ti nấu cùng
Chân gà hai chiếc đảo chung
Mồ hôi tay chữa cực ưng tương truyền
Đậu, đỗ bạn hãy ăn liền
Nếu mà bị mụn mặt tiền khỏi luôn
Say sóng tớ thấy buồn nôn
Cổ tay bấm mạnh hoặc hôn hết à
Ong đốt nặn nọc hết ra
Cắt hành hoặc tỏi chà vào nhức tiêu
Muỗi kiến mà cắn bé yêu
Hành tây dập nhỏ chẳng điêu chút nào
Rụng tóc thì phải làm sao
Thịt lợn ba chỉ… nhớ vào có da
Hai trăm gam thịt thôi mà
Dâu tằm một nắm quyện hòa nấu canh
Gia vị nhưng chớ dùng hành
Ngày ăn ngày nghỉ nếu nhanh mười ngày…
Mẹo nhỏ xin dừng tại đây
Xem khán thính giả vỗ tay ít – nhiều?
Hay là như một cánh diều
Chông chênh trước gió hứng điều thị phi…
MẸO HAY – MẸO ĐÂY
08-07-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Jul 13, 2015 8:19 am by Nguyên Hữu

Con cá chuối – con cá to
Bắt được rồi bò ngay miệng
Bỏ đành không? Mồi vừa miếng
Đạo lí cười – tiếng vang ra…

Con cá chuối – nặng bịch quà
Em nhận không? Chà… lưỡng lự
Dúi lại đẩy… ai biết chứ
Mưa dầm dề ủ nhiêu khê…

Con cá chuối – mớ bùa mê
Đêm xô ngày tê đủ vị
Đêm ru ngày dài mộng mị
Em bỏ quên kỉ niệm mình…

Con cá chuối kéo sợi tình
Anh hẫng tuột… thinh lặng cõi
Đôi tay trắng mềm rũ, mỏi
Thua mất rồi… chuối… cá Tây…

Lặng thu mình đêm vỗ ngày
Hồn buồn khổ đày tim nhỏ
Lệ tuôn dài đôi mắt đỏ
Cá chuối tây… nó… quá to…
CÁ CHUỐI TÂY
12-07-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Jul 14, 2015 10:56 am by Nguyên Hữu

Có những tình yêu
Vĩnh hằng thật đẹp
Có những nô en
Chỉ yêu và yêu…

Ở bất kỳ đâu
Không có ngục tù
Không có người chết
Nô en đẹp thật…

Đây một cây bút
Vẽ hình cây thông
Vẽ ông già tuyết
Lặng với việc công…

Đó một mảng hồng
Tươi từ cuộc sống
Ai nhìn thấy không
Zing… Zing… phiêu bồng…

Bồng cả đời ông
Ngàn vạn đứa trẻ
Vạch áo đòi quà
Nụ cười như hoa…

Mỗi bước chân qua
Ấm lòng người ở
Tuần lộc hớn hở
Nhún mạnh nhịp chuông…

Nam Định – Hải Dương
Ông à nhớ nhé
Mầm sống tươi khỏe
Đón ông phân quà…
GỌI NOEL VỀ
12-07-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Jul 15, 2015 9:20 am by Nguyên Hữu

Tôi nhớ mùa nô en ấy
Ngõ vắng đâu thấy em về
Rực cháy đốm lửa hẹn thề
Huyễn ảo – u mê – ma quỷ…

Phía đó nhà tôi mở cửa
Em về đó nữa hay không
Sợi tóc rũ rượi từng không
Với vin má hồng một thủa…

Em đi nô en trước nữa
Lạnh ngắt cánh cửa không cài
Nến đèn khóc gọi thi hài
Áo hoa buông dài bất động…

Em đi bỏ mặc tôi sống
Rời rạc gọi mộng thủa nao
Dương thế lạc lõng làm sao
Một mình tôi gào với bóng…

Đêm gầy ai còn phấp phỏng
Đêm gầy một bóng vội đi
Lá theo cơn gió ôm ghì
Hát khúc xuân thì tiếc nuối…

Tôi đưa… đưa thêm đoạn cuối
Thanh xuân sao chối bỏ đời
Ác thần - nô en dong chơi
Đảo điên tơi bời phách lạc…

Vọng xa tiếng chuông mộc mạc
Ác thần buông xác lẫn hồn
Em cười lạnh lẽo vô hồn
Huyền diệu lấp cơn giẫy tắt…

Với mây mà che đôi mắt
Tìm kiếm buộc thắt ngã tư
Âm dương nghiêng ngả thực hư
Dặt dìu cung thừa cô tịch…

Đêm buồn mưa sầu rả rích
Gọi lay chẳng dịch hồn trùng
Đau khổ như thể của chung
Ngã tư não nùng bốn ngả…

Dài canh nô en vật vã
Nhạc gọi nến tỏa hương gào
Trên đường luân hồi ồn ào
Mối duyên hụt trao run rẩy…

Một nửa ra đi rồi đấy
Một nửa ở đấy lang thang
Ngã tư – ngõ vắng tìm nàng
Nô en… vội vàng… chuông khỏa…
CHUYẾN XE ĐÊM NOEL
12-07-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jul 16, 2015 8:11 am by Nguyên Hữu

Nô en trước
Em vừa tròn mười bảy
Anh hơn em
Ba mùa nô en thôi
Cuộc sống vui
Hai đứa mình như thể
Trời ban duyên
Như cặp núi, cặp đồi
Núi song đôi
Bao năm rồi vẫn thế
Gió phong tình
Mây ôm ấp rẽ chia
Mờ mịt quá
Rồi mất hẳn tin nhau
Em đi đâu
Anh bỏ núi kiếm tìm
Không dấu vết
Anh quay về thăm núi
Núi em đây
Nhưng em bỏ núi rồi
Người ta nói
Mới đây thôi đám cưới
Chú rể giầu
Chỉ mỗi tội già thôi
Xe hoa kín
Cả con đường lầy lội…
Mai đây thôi
Ngọn núi ấy phá rồi
Dải con đường
Nâng bước lúc em qua
Anh xót xa
Bông hoa nào trên núi
Hoa vụ cuối
Nức nở cặp núi – đồi…
Nô en rồi
Em về vui đường mới
Ngọn núi hờn
Còn một ngọn mà thôi…
NOEL CỦA NÚI
(3-5)
12-07-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Jul 17, 2015 7:47 am by Nguyên Hữu

Vội làm chi em ơi… em ơi…
Một nô en nữa thôi… hãy đợi
Cây anh trồng đương hoa kết trái
Có tuyết trắng gọi lại em này…

Em lạnh lùng cứ đi chẳng quay
Một bóng vội nghiêng dài khuất lối
Bỏ cánh đồng xanh biếc tủi tội
Bỏ lại anh một khối u sầu…

Em đi về phía đó sắc mầu
Anh đứng nhìn tim đau như rụng
Phía em đi bao người ca tụng
Sóng vỗ dòng sông thủng con đò…

Quê hương được mùa vang tiếng hò
Mở hội mừng mùa to thắng lợi
Người dúi vào anh tấm thiệp cưới
Nỗi đau khủng khiếp tới thăm rồi…

Nỗi đau hung tàn quá đi thôi
Khô đồng cháy ruộng ngồi một bóng
Sắc pháo hồng bồng bềnh theo sóng
Vướng mạn đò hờn vọng đêm trăng…

Ngõ thẳm bờ hoang điện lưới giăng
Bàn tay khai phá bằng ý trí
Đàn lợn, gà… em đi bé tí
Mà bây giờ nặng ký từng đôi…

Em sang ngang đám cưới qua rồi
Giờ hạnh phúc bên người chồng ấy
Có khi nào em nghĩ giá vậy…
Vén tấm rèm thoáng thấy anh không?...

Thôi… yên rồi nên để trong lòng
Kệ năm tháng xuôi dòng che lấp
Cái anh làm bây giờ tấp nập
Nhà theo nhà cũng tập làm theo…

Bàn tay trắng khắc chế cảnh nghèo
Đôi chân mộc vững leo ngược dốc
Nụ cười hiền một tổng giám đốc
Làm nhân viên hội độc thân này…

Một nô en nữa lại về đây
Anh mang tuyết trắng đầy nhà cũ
Anh tìm, gọi… người xưa – cô chủ
Mà im lìm tuyết phủ con tim…
MỘT NOEL NỮA
12-07-2015
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Jul 17, 2015 5:04 pm by Nguyên Hữu

Gà vừa gáy
Trời đêm hừng sáng
Ánh trăng tàn
Tiếc những ánh sao tan
Một bóng thức
Giường đơn
Ôm
Gối chiếc
Gió thu tràn
Chiếc gối cũng lạnh lây…
Mặt trời dậy
Xua hết đi lạnh giá
Thỏi son to
Trang điểm những phương trời
Để quê tươi
Rực nồng một ngày mới
Bóng vươn mình
Ra đó hóng nắng rơi
Chẳng thấy tiếng lời
Chỉ có bản nhạc không lời của gió
Đôi chú chim sửa giọng to nhỏ
Tẹo nữa hát bài:
Quê ơi… dậy sớm…
QUÊ DẬY SỚM
08.2000
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi  by Sponsored content
 

Thơ Nguyên Hữu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

Trang 1 trong tổng số 20 trangChuyển đến trang : 1, 2, 3 ... 10 ... 20  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Văn Thơ :: Forum :: Thơ Tác Giả :: Nguyên Hữu-