KÍ ỨC MÙA ĐÔNG
Mùa đông đem trải nỗi muộn phiền
Mượn chén sương đầy say đảo điên
Trăng buông mờ ảo tàn thu lạnh
Trùm chiếc chăn mây nắng ngủ yên
Mặc hơi mùa đông buốt khỏa trùm
Chao chùng nỗi nhớ xuống mông lung
Thả phiêu kí ức nhiều khao khát
Tiếng tắc kè kêu chẫm rãi ngưng…
Thẩm Thy Phượng
***
KÍ ỨC MÙA ĐÔNG
Bước chân lặng lẽ lắm ưu phiền
Đôi lúc cụt đường muốn gỉa điên
Trời ơi! có phải riêng ta lạnh?
Hỏi tuyết có yêu mặt đất yên
Mênh mang hoa trắng rớt bao trùm
Đông đá mặt hồ cảnh mông lung
Vài vết in dài người trượt tuyết
Tâm hồn cô độc dạ dửng dưng...
hoanghoon