Trải lòng
Chuông chùa thỉnh khơi tiếng lòng da diết
Lạc vía hồn ai biết đi về đâu
Ngàn năm cứ đeo nặng một khối sầu
Trải lòng mình gửi theo trăng vời vợi.
Ở đâu đó biết ai người đang đợi
Một mình ta u uẩn dưới chiều già
Hoàng hôn tắt tưởng trăng ngà sẽ sáng
Cũng vậy thôi lòng đành trải cõi xa
1.4.2013 Thi Hoàng