Xuân thì khô queo
Tay bưng nửa chén rượu đào
Đổ đi thì tiếc uống vào thì cay
Thôi thì đã trót đắm say
Cứ xem như dốc ngược tay với đời
Rượu xuân đã uống vào rồi
Làm cho lòng dạ rối bời xót xa
Chén này uống để cho ta
Chén kia hãy cất để mà ngẫm suy.
Rửa làm sao hết biệt ly
Một mình ta với xuân thì khô queo.
23.6.2013 TH