,MỘNG ẢO HUYỀN,,,,,,,,,
Mộng ảo huyền muốn hái ánh trăng ngà
Nên vương man tim xa rời thân xác
Hạ qua rồi thu về lòng man mác
Giọt tương tư tựa thác hoài tuôn trào
Đón đông về buốt lạnh dạ nghẹn ngào
Vết thâm tím ngày nào vẫn còn đó
Lời ngọt ngào giờ đây cuốn theo gió
Xót lại chăn lệ đỗ giữa chiều đông
Ngồi buốt lạnh ưu tư tận cõi lòng
Lời tự tình khoảng không âm tiếng vọng
Nghĩa ân xưa tựa khúc ca trầm bỗng
Trải tâm can xao động nhạc nghê thường
Bóng kỷ niệm lưu giữ từng canh trường
Dưới ánh trăng làn sương tỏa trắng mỏng
Muôn vì sao lấp lánh tạo ảo mộng
Tựa người tình ẩn bóng nơi đêm khuya
Đã ló dạng bình minh chân trời xa
Một ngày mới muôn hoa cùng đua nở
Nỗi niềm xưa ấp ủ còn trăn trở
Vụt biến rồi cứ ngỡ một giấc mơ.
Thơ Phạm Hiếu 1 12 2015 .