Diễn Đàn Văn Thơ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Văn Thơ

Giao Lưu Thơ Văn - Không Chính Trị - Tôn Giáo
 
Trang ChínhTrang Chính  Trang ChủTrang Chủ  Sự kiện  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share | 
 

 Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1082)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Nguyễn Thành Sáng
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên
Nguyễn Thành Sáng

Tổng số bài gửi : 11097
Xem : 86188
Ngày Tham Gia : 29/04/2015

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1082) Empty
26072019
Bài gửiThơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1082)

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1082) 91246b1fbad47407d751fee183b363ec


Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1082)

NẾU EM HIỂU

Nếu em nghĩ! Muốn gần em là để
An ủi niềm khuất xế buổi chiều đông
Em hãy cười từ xa vang đồng vọng
Ôi! rã rồi mà bóng vẫn lờ trôi!

Cho ở đây, lòng nầy thôi màng tới
Buổi hôm nào ai nói đợi trông anh
Làm cây khô ướt lại bật chồi xanh
Dưới khuya vắng long lanh vầng nguyệt tỏ

Cơn nhẹ thổi, lá vàng rơi trước ngõ
Chút mây buồn đâu đó thoảng bay ngang
Quả tim đơn bật dậy khảy cung đàn
Chỉ một chút phũ phàng rồi tan loãng…

Còn như em sau phút giây sửng choáng
Sẽ hiểu rằng ảnh loáng của ngày xưa
Trải theo ai, ửng mãi khắp bốn mùa
Khi trống vắng, gió lùa lung linh toả!

Lúc mênh mang thả hồn trên lá cỏ
Phôi phai sầu vò võ chuỗi tàn hiu
Bóng chim xưa bay lại cất lời kêu
Làm giá rét thật nhiều bao ánh lửa

Tôi vẫn biết tuổi xuân đâu còn nữa
Tiếng ngân nga một thuở đã chìm sâu
Con đường xa lam khói phủ vó câu
Sớm bít lối từ lâu trong dĩ vãng

Nếu em hiểu một tâm tình lai láng
Nghe tiếng đàn ai oán vọng xa xăm
Chợt giật mình đánh mất một vầng trăng
Sao chẳng khỏi muôn phần mang thổn thức

Trớ trêu thay, giờ đây ôm đau nhức!...


15/5/2016
Nguyễn Thành Sáng


Chỉ Còn Lại Đống Tro Tàn

Gió thổi lạnh kéo thời gian đằng đẵng
Trăng khuya tròn sao chẳng thấy người đâu
Trách hoá công đẩy nghịch cảnh gợn sầu
Cho khoé lệ nhạt mầu rưng thảm thiết

Chốn đô thị sóng trùng trùng cách biệt
Quạnh nhớ thương da diết phủ trang đài
Đêm chập chờn nghe tiếng gọi liêu trai
Hoài phấp phỏng đường dài chân nối tiếp

Nhưng trời hỡi! Trớ trêu đầy oan nghiệp
Cỏ mồ xanh chôn kiếp sống thăng trầm
Em rụng rời vật vã mối tình thâm
Nay còn lại dư âm buồn thăm thẳm

Mộng tan vỡ chẳng bờ chia vạn dặm
Hay tơ đồng phai thắm lạc hương yêu
Mà tại em hời hợt dưới khung chiều
Giăng mây xám tiêu điều lên khung ảnh

Vội vong thệ bởi bầu thanh vành vạnh
Nhoáng hào quang lóng lánh ngưỡng non ngàn
Đông giao mùa nhưng nắng đẹp chứa chan
Tô cành lá đậm làn môi thêm sắc

Nhưng ai hiểu mảng sương mù dày đặc
Siết ẩn tàn gieo trắc trở long đong
Đoá tương tư ray rứt tận cõi lòng
Đành bội bạc ngược dòng trôi bảng lảng

Niềm hối hận rải rêu phong luồng sáng
Gieo hững hờ dĩ vãng khúc chênh vênh
Giờ chăn đơn gặt hái chuỗi bồng bềnh
Nhịp cầu lỡ mông mênh đời vô định.


March 30, 2019
Tam Muội
Về Đầu Trang Go down

 Similar topics

-
»  Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (915)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (662)
»  Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (53)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (638)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (887)
Share this post on: reddit

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1082) :: Comments

No Comment.
 

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1082)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Văn Thơ :: Forum :: Phòng Thơ Cộng Đồng (Gửi Bài Viết)-