Nguyễn Thành Sáng Quản Trị Viên
Tổng số bài gửi : 11097 Xem : 86168 Ngày Tham Gia : 29/04/2015
| | Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng Và Thi Hoàng (122) | |
Tỏa ánh dương Thấy người sầu não lại thầm lo Đêm xuống nguyệt tà sao ngó lơ Ủ rũ thở dài buồn diệu vợi Để rồi thắt thẻo dạ lơ ngơ Sẻ chia lời nhủ nhận từ anh Vạn dĩ thói đời chẳng mỏng manh Giá buốt cũng đành cam chịu vậy Hằng mong u tối sẽ qua nhanh Ngày mai trời hửng sẽ quang mây Sầu khổ qua rồi bớt đắng cay Đời lại tươi hồng tình thắm thiết Hồn thơ vấn vít trải nơi đây Kệ cho biển lớn nổi phong ba Giữ mãi tình thâm hai chúng ta Bờ cát ánh vàng dâng nước khỏa An bình lại nhẹ lướt khơi xa Quên nhé người ơi những khổ đau Chuyện xưa hãy trả lại trời ngâu Đón mùa quả ngọt vui xuân đến Cuộc sống tươi vui lại bắt đầu Vững bước đôi chân mọi nẻo đường Thắp ngời ánh sáng rũ màn sương Tương lai phía trước đang chờ đợi Gặp lại nhân từ và mến thương Một thoáng âu lo một thoáng buồn Xin đừng có để lệ trào tuôn Mây bây gió cuốn trôi đi hết Nhìn phía chân trời tỏa ánh dương Em Ơi Đừng Lo Chẳng có sao đâu em chớ lo Chiều tà anh đứng nỗi sầu lơ Trôi hồn lờ lững về xa vợi Ảm đạm như buồn với ngẩn ngơ! Tình hỡi! Ngàn yêu dấu của anh Mây đời lắm bận thoáng mong manh Con tim giây phút hằng lay động Và gió phương trời lúc chậm nhanh Sáng sớm sương tan, bầu ánh rực Vầng hồng lan toả rạng cung mây Có khi mờ ám quần che trải Một thoáng u tờ phủ đó đây Cuộc đời, nẻo sống lắm rầu lo Có lúc ưu phiền réo gọi ta Như biển ngàn khơi hằng sóng biếc Bao lần cuồng nộ, dậy phong ba! Anh đã nhận nhiều nỗi khổ đau Những ngày xưa cũ uống mưa ngâu Và ăn trái đắng vào thân phận Từng chuỗi trăng thu nhỏ bạc đầu Một khoảng chim đời bị trúng thương Đêm mờ rũ cánh dưới trăng sương Nghe con dế nhỏ kêu chành chạch Tợ tiếng nỉ non khóc mộng đường Thì có gì đâu một thoáng mà Những lần buồn nhẹ chợt trào ra Chỉ như gió thổi vờn cây cỏ Thoáng chốc bay về một chốn xa Đừng lo lắng nhé hỡi em à!
Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sun Jan 28, 2018 9:33 pm; sửa lần 1. |
|
Thu Feb 04, 2016 11:01 pm by thẩmthyphượng