VƯƠNG VẤN
Vụt ánh hư trầm nước chảy đi
Xa ngàn lụy bóng mãi còn ghi
Trăng soi đọng nước buồn giang thủy
Gió gởi sương nhòa lạnh sắc mi
Gợn biếc sông hồ cơn tủi nhớ
Xanh huyền biển thẳm lẫn vào thi
Ngày xưa mộng thắm trôi ngàn lý
Thổn thức buồng tim tiếc nhớ ghì !
TTP
BỞI TRỌN
Vấn vương, thao thức thuở lần đi
Đeo đẳng thời gian mãi khắc ghi
Trăn trở, nhớ nhung, hồn vọng thủy
Bã buồn, lưu luyến, ánh tràn mi
Đêm vắng, trăng tàn, sương nhỏ lụy
Chiều mờ, bóng rủ, dạ sầu bi
Có ai hiểu được vì sao nhỉ?
Bởi trọn lòng yêu chẳng thiết gì!
NTS