(Giữ y từ cuối)
QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU
Chân nhẹ bước giữa khung trời nhạt nắng
Trải tâm hồn lẳng lặng ngắm Quê Hương
Ôi yêu thương! Vấn vương, lòng rộn rã
Mà từ lâu bươn bả để xa đường!
Nhớ năm nào, chiều sương, trời lạnh vắng
Nơi bến đò văng vẳng tiếng hò dao
Khơi tâm sự, dạt dào bao tình tứ
Giữa trời mờ, nhấp nhố mấy vì sao
Hồn đất Mẹ, ngọt ngào lan nhè nhẹ
Khoả nỗi niềm quạnh quẽ vọng trăng xưa
Bầu êm ả, hương đưa về ngan ngát
Ấm cõi lòng khúc nhạc nhịp ngân vừa
Yêu dấu quá! Tình quê, vầng ánh mộng
Thế mà đời mãi động bước chân nhanh
Để tha phương, tâm tình thao thức hiện
Nhớ hồn thiêng, sầu quyện nhỏ trăng thanh!
NTS
ÁNH SƯƠNG MAI
Khi bình minh rơi xuống vườn ánh nắng
Thì hoa ngàn nhè nhẹ tỏa mùi hương
Những cánh lá cũng vẫy tay rôm rã
Làn gió qua làm khách ghé bên đường
Bầu sương trắng sớm mai tinh khiết vắng
Chú chim vườn nhún nhảy đáp cành dao
Cảnh êm ả lơi khơi nguồn thi tứ
Hơi sương trong hồn mát mẻ xuyến xao
Giọt sương đọng lăn tròn rơi cánh nhẹ
Đã đu mình theo đất của xa xưa
Mảng rêu nhỏ cũng tắm hơi đượm ngát
Lâng lâng bay một chút nắng đơm vừa
Quê hương yêu ngút ngàn như cõi mộng
Dẫu thời gian có dạo bước đi nhanh
Thì nguyên vẹn trong tim hình hiển hiện
Tâm tư hồng vằng vặt ánh trăng thanh !
TTP