(Giữ y từ cuối)
THAO THỨC DƯỚI THU
Cuối hạ qua rồi lại đến thu
Đem từ vạn kỷ chốn âm u
Về đây kết tụ, đưa hồn trở
Vọng nhớ thâm tình nỗi lắc lư
Mảnh lòng trăng chết chợt reo buồn
Khiến thức thao hoài, giọt nhỏ luôn
Rồi thẳm trôi xa về diệu vợi
Tìm hồn xưa cũ để trao thương
Lặng lẽ bốn bề phơi điểm vắng
Gió bay lảy lá rụng chơi vơi
Làm bầu mờ nhạt thêm mang nhớ
Và lá đong đưa nhắc nhẹ lời
Thu đến trả về những chuyện quên
Bao ngày trôi biển, nổi lênh đênh
Hải âu nhìn thấy còn chê nhẽo
Nay giũ bọt bèo, rộ sáng lên…
Loanh quanh lại nhớ nữa thu ơi!
Tình ái năm nào quá hỡi ôi!
Trăng thuở ngày xưa sao thắm đượm
Trăng giờ lờ lững cánh bèo trôi!
NTS
NHÌN THU
Hình như tất cả những mùa thu
Có vướng vít gì chút âm u
Để hồn lá cũng buồn trăn trở
Qua khoảng không gian gió lắc lư
Nối tiếp triền miên, tiếp nối buồn
Mà mưa hoài giọt lặng lờ luôn
Chiều đưa thao thiết rồi xa vợi
Mặc tím thu màu nhuộm sắc thương
Đò sẽ qua chiều trên bến vắng
Khi hoàng hôn phủ ánh chơi vơi
Tìm cho một góc chiều phai nhớ
Để gió mơn man những tiếng lời
Những bến sông hầu như đã quên
Thuyền mây theo gió bước lênh đênh
Trăng cũng vì đâu mà nhạt nhẽo
Ánh rơi khắp nẻo mỗi trăng lên
Quẩn quanh giọt nhớ gọi thu ơi !
Mưa cứ đổ dồn nghe lạnh ôi
Rải tưới nhân gian hồn cỏ đượm
Vẫn hoài theo bước của thu trôi !
TTP