KHÚC BIỆT SẦU
Rồi cũng lạnh lùng đến thế thôi
Ngày mai xa mãi, mãi xa rồi
Nhớ thương con trẻ ôm thầm kín
Lắng tận nơi lòng, máu tim côi
Muốn kéo thời gian không thế được
Ngậm ngùi theo lệ cứ tuôn ra
Cuộc đời khổ nhọc mẹ đâu quản
Vóc hạc, thân gầy, tóc mây pha
Mất mẹ con côi một kiếp đời
Sợi buồn suối rót chẳng hề vơi
Tìm đâu giọt mật khi môi khát
Ai gieo rời rã nỗi niềm tơi
Ôm lấy nâng niu khúc biệt sầu
Biết là không tránh phút buồn đau
Bên trời mẹ hởi đừng cô lẽ
Có tình con nhớ vọng muôn thâu
Xuân về con héo nỗi vui mừng
Mẹ đã đi rồi thôi hết xuân
Kìa bóng hoàng hôn nào níu được
Ngàn mây mờ mịt mấy cung tầng
Thổn thức buồn thương chuyện mất còn
Sớm thôi gặp mẹ, chuyện đầu hôm
Mẹ xa vắng vẽ nhà hiu quạnh
Chim hót cành mai thôi nĩ non
Vô vi nhẹ cánh rũ niềm đau
Trần cuộc thôi vương hết não sầu
Tiển mẹ xin lần con cạn lệ
Mẹ ơi thanh thản chốn tầng cao !
TTP
KHẮC NGUYỆN TRƯỚC LINH CỮU MẸ
Mẹ ơi! Còn có bửa nay thôi
Sẽ rụng vầng trăng xuống cạnh đồi
Con cháu tiễn đưa thân xác Mẹ
Về lòng đất lạnh nghĩ yên nơi!
Mảnh đất nầy đây sẽ chẳng còn
Bóng hình sương phụ tấc lòng son
Một đời trọn dạ luôn trăn trở
Ấm lạnh, vui buồn của các con
Từ nay mất hẳn không còn gặp
Sắc ảnh thân thương của Mẹ rồi
Như thể trọn đời mang thiếu vắng
Chuỗi buồn nhung nhớ mảnh trăng soi
Đau lòng nhiều lắm Mẫu Thân ơi!
Bởi suốt năm dài ngộp biển khơi
Phải chịu muôn ngàn cơn sóng vỗ
Chưa tròn phúc hạnh để người vui!
Biết bao tâm huyết của đời con
Cố kéo trời xa một ảnh tròn
Thắp sáng, tình Cha, lòng của Mẹ
Nhưng giờ ánh vẫn ở đầu non
Bởi mãi, chông chênh giữa chốn ngàn
Cứ lần phong vũ cuốn phăng ngang
Lắc lư, chao đảo thuyền con trẻ
Ước vọng ấp ôm lắm phũ phàng!
Để rồi canh cánh mãi lòng con
Nghĩa Mẹ, tình Cha chẳng trả tròn
Day dứt tâm hồn theo sóng nước
Lắm khi buồn bã với sầu hon
Mẹ hỡi! Bây giờ Mẹ đã đi
Mà chưa vẹn thấy cánh hồn phi
Nỗi niềm con nghẹn bên linh cữu
Khắc nguyện tình sâu, cố vẹn thề!
NTS