ĐÊM VÀ ÁNH
Những lối vườn xa cuốn bóng nhen
Trong hồn đêm tối phủ màu đen
Gốc nắng khô buồn đang vật vã
Khi đường chưa thấp sáng hoa đèn
Bổng ở trời xa lộ ánh ngời
Có con trăng rảnh dạo đang bơi
Mây theo cuống quít mơn man nhẹ
Trăng trải một trời ánh sáng rơi
Khi hàng trúc biếc kênh cong vẻ
Cao gầy lượn với gió ngàn mê
Thả thuyền lá xuống đầy con nước
Ghe thương hồ hội vượt nhau về
Bến lạnh sương oằn đêm thức trở
Hàng cây thu bóng múa dật dờ
Kín đáo hoa quỳnh chưa mở búp
Không thèm để mắt ghé lơ vơ
Đêm có nghe chăng tiếng thở thu
Rì rào qua kẻ lá vi vu
Ngùi thương khi sắc màu im vắng
Lay lắc lui vào giấc mộng du
Thôi hồn tăm tối hãy dần bay
Một nguồn hạnh hảo đến thao thay
Nuôi nấng thâu dài hoang dã thảo
Mai đàn chim trắng dệt mùa hay
Con sông thức trắng một mùa say
Chở mấy thu gầy tự bấy nay
Muốn tô vũ trụ tình thơ thắm
Rộn tháng mùa ong mật chứa đầy !
TTP
HỠI TÌNH TA
Em ơi! Anh cũng thấm men say
Dưới ánh khuya mờ giọt nhớ ai
Tiếng của con tim khe khẽ nói
Ơi buồn! chợt vắng bạn đêm nay!
Biết phút giây nầy, nơi chốn ấy
Có người dõi mắt hướng về xa
Nỗi niềm vương vấn, sầu thao thức
Quạnh quẽ, hồn tình lóng lánh ra
Vò võ một mình, em thả mộng
Ngoài trời gió rít, hạt mưa bay
Bên khung một góc, em ngồi đó
Kéo sợi tơ lòng buộc đó đây!
Em trầm, em đọc những dòng thơ
Dào dạt tâm hồn đến cõi mơ
Rồi nhớ hôm nào đan kết mộng
Hồn thương trải cánh dưới trăng trơ...
Anh cuốn tâm tình ra trước sân
Con tim cảm thấy gợn lăn tăn
Phải chăng lưu luyến, bao lời ái
Chợt bỗng, đêm nay rớt thượng tầng
Đưa tay níu lại áng mây trôi
Gửi đến hồn thương, mộng của tôi
Một áng thơ lòng chưa ráo mực
Trải vào trong đó mấy vần ơi!
Dẫu cho giá lạnh với mưa sa
Hoặc những chiều thu nhỏ lệ tà
Vẫn chiếc thuyền duyên trên sóng nước
Nhẹ nhàng mãi lướt với hồn ta!
NTS