(Giữ y từ cuối)
NHÌN THU
Hình như tất cả những mùa thu
Có vướng vít gì chút âm u
Để hồn lá cũng buồn trăn trở
Qua khoảng thời gian gió lắc lư
Nối tiếp triền miên tiếp nối buồn
Mà mưa hoài giọt lặng lờ luôn
Chiều đưa thao thắt rồi xa vợi
Mặc tím màu thu nhuộm sắc thương
Đò sẽ qua chiều trên bến vắng
Khi hoàng hôn phủ ánh chơi vơi
Tìm cho một góc chiều phai nhớ
Để gió mơn man những tiếng lời
Những bến sông hầu như đã quên
Thuyền mây theo gió bước lênh đênh
Trăng cũng vì đâu mà nhạt nhẽo
Ánh rơi khắp nẻo mỗi trăng lên
Quẩn quanh giọt nhớ gọi thu ơi,
Mưa cứ đổ dồn nghe lạnh ôi !
Rãi tưới nhân gian hồn cỏ đượm
Vẫn hoài theo bước của thu trôi !
TTP
TIẾNG GỌI THÂM TÌNH
Có phải giờ đây đã cuối thu
Vầng mây gom lại trải âm u
Đậm sầu, thao thức, mang hồn trở
Dào dạt tâm tình nỗi lắc lư
Thấy như ai đó vẻ như buồn
Mấy độ qua rồi vắng lặng luôn
Thả bóng đưa xa về diệu vợi
Lan man, khắc khoải cánh hoa thương
Người đã đi rồi, đây thấy vắng
Khung trời lạnh lẽo cuốn chơi vơi
Ngân nga lay nhẹ niềm vương nhớ
Mà chẳng làm sao nói được lời
Ngày tháng thâm tình chẳng lẽ quên
Để thuyền thơ thắm phải lênh đênh
Rơi vào sóng nước mờ mây nhẽo
Dưới bóng trăng buồn vọng nhớ lên
Phôi phai đi nhé hỡi người ơi
Ảm đạm, ưu sầu, tẻ nhạt ôi!
Hãy thả bay đi, quay thuở đượm
Gió Hoa thắm thiết kết hồn trôi!
NTS