(Giữ y từ cuối)
CHIM DI TRỞ LẠI
Thu đến hoen sầu chim nhớ nhau
Trên cành thơ ấy một hôm nao
Bổng dưng gió lạnh từ muôn kỷ
Khi hạt chiều ngâu rớt nghẹn ngào
Thế rồi chiều ấy thẩm không gian
Có một bầy chim vượt dặm ngàn
Trời lạnh sang rồi se sắc đượm
Cùng đua vỗ cánh đuổi bâng khuâng
Ra đi bỏ lại biết bao hồn
Phủ lướt gió về lạnh từng cơn
Còn chăng một phút nào tao ngộ
Cất cánh chung bay kiếm bến đời
Mùa sẽ dần theo với tháng ngày
Xa lơ, xa lắc trải mênh mông
Chim di tìm bạn vui san sẻ
Dẫu cảnh lạ quen cũng ấm lòng
Đâu ngờ rớt lại cánh chim đơn
Bé nhỏ co ro trong quạnh quẽ
Đôi mắt u buồn luôn vọng nhớ
Khung bầu thăm thẳm lạc sao khuê
Tất cả chìm vào trong cõi sâu
Mà nơi tim nhỏ nhớ hoài lâu
Ngày vui sum họp còn lưu mộng
Dõi bóng đàn chim bến giang đầu
Một đông buốt giá dạ tơi chùng
Bổng sáng mai về sương lung linh
Mắt nhỏ chim cười xao xuyến nghĩ
Đường xa đàn cũ đến bên mình !
TTP
TÌNH THƠ
Chợt nhớ hôm nào ta biết nhau
Từ trong tấc dạ nỗi nôn nao
Nghe như vương vấn tình tri kỷ
Cảm xúc trào dâng lắm ngọt ngào
Thế rồi lặng lẽ bước thời gian
Thơ thắm đôi ta trải mộng ngàn
Người gửi trao tôi tình thân đượm
Còn đây nhung nhớ với bâng khuâng
Tôi đã phơi ra một mảnh hồn
Gói tim vào đó nhịp từng cơn
Ngân nga điệp khúc mừng tao ngộ
Khắc đậm từ nay một hướng đời
Và đã dần trôi theo tháng ngày
Từng đêm gặp gỡ cỏi mênh mông
Tâm tư, ý sống cùng san sẻ
Theo gió, theo mây gửi tấc lòng
Những đêm buồn bã vắng cô đơn
Như cả khung trời chìm quạnh quẽ
Canh cánh nỗi niềm, bao vọng nhớ
Cuốn sầu ảm đạm ngắm sao khuê
Lòng đã in hằn vết khắc sâu
Hồn thơ thắm thiết mãi bền lâu
Dẫu cho ngày tháng bằng mơ mộng
Nhưng gắng cùng nhau đến bến đầu
Gió lộng vô tình để chập chùng
Lòng ai trăn trở dưới lung linh
Người ơi! đừng nữa, đừng lo nghĩ
Vút cánh trời mây thỏa mộng mình!
NTS