(Giữ y từ cuối)
HỘI TỤ CHIỀU
Chiều nhìn quanh chỉ cho màu nuối tiếc
Ngờ như còn đơn độc bóng và ta
Thôi bước tới chớ rong rêu gục ngã
Biết đâu rồi cơn gió nhẹ nhàng vơi
Trên cành thưa vừa có lá rụng rơi
Sắc vàng lẫn rực màu chưa tím nhạt
Lá tiếp rụng giữa khung đời chao chát
Để đâm chồi búp mới nụ hồng hoa
Chào mùa đi hãy nghe lời cảm tạ
Chuyển xanh vàng trong ly cách thế thay
Như phù vân tiếp nối mộng đời bay
Ta bắt gặp tiếng thời gian bất chợt
Hoa cờ lau trong chiều bay thưa thớt
Chắc gió còn mơ ngủ lúc trưa say
Hay giật mình nhớ câu hẹn cùng ai
Bay tất tả đến một vùng thơ thắm
Giọt nắng cuối vẫn mang về hơi ấm
Sóng hoàng hôn trên nước gợn thao thao
Chiều mênh mang biết diễn tả làm sao
Đợi sắc tím loang dần thay tiếng nói
Giữa chiều thẳm màn đêm dần lui tới
Những cành buồn la lã sắc thu phai
Tạm biệt chiều tàng lá vẩy ve tay
Mắt nâu thẳm thấp thoáng ngần ấy bóng
Mùa thay, chim tha rơm vào tổ rổng
Đan kết nhiều vẫn thiếu một âm vang
Bãng lãng chiều, thuyền êm đềm lướt sóng
Khúc ca hồng pha loãng cõi mơ tan !
TTP
XÓA MỜ
Còn gì nữa để mà em nuối tiếc
Khi đang tay cắt bỏ mối tình ta
Tách trăng thương ra làm hai bóng ngã
Để ánh tình tàn tạ chốn chơi vơi!
Đoá hoa hồng đang nụ sớm lìa rơi
Gieo ảm đạm trời thu chìm bóng nhạt
Mật ngọt môi vội biến thành chua chát
Phủ bẽ bàng, tan nát cánh thơ hoa
Chẳng cho tôi được một lời từ tạ
Nghẹn ngỡ ngàng, buồn bã cuộc đổi thay
Hồn đôi uyên sớm vội rã tan bay
Choáng váng bởi cuồng phong về bất chợt
Cuốn bóng sầu dưới khung chiều thưa thớt
Nỗi nhớ nhung vàng vọt luyến tình say
Tìm phôi phai ngày tháng đã cùng ai
Dưới trăng tỏ ngất ngây vầng mộng thắm!
Bao yêu đương dạt dào phơi nắng ấm
Những đêm trăng tình ái đượm thanh thao
Những điệp lòng gửi gió đến ngàn sao…
Còn đâu nữa để mà nay phải nói
Em âm thầm xa tôi, chân bước tới
Biến nền vàng phơi phới trở mờ phai
Dây tơ hồng kết khéo bốn bàn tay
Chợt quăng bỏ để hoài vương vấn bóng…
Sắc khung trời lững thững ánh mây rồng
Chuyển âm về lồng lộng tiếng sầu vang
Đưa đẩy nước phũ phàng dâng vạn sóng
Để sông ngàn một thuở nghẹn ly tan!
NTS