Gói quá khứ chìm sâu vào vũng lặng
Gói yêu mơ trả lại với hình mai
Nghe nhạt nắng tím khung buồn tê dại
Phố vào đêm loang lở ánh trăng say
Mây trầm uất trên tầng cao tung rãi
Hờn con tim nhỏ lạnh giọt u hoài
Chờ gió nổi xua tan sầu tê tái
Đợi đêm buồn nối lại giấc sương phai !
TTP
Quay hồn nhớ thuở nào bao khốn khổ
Chợt thoáng buồn, vàng võ, tiếc ngày xưa
Chuyến đò đời sao quá đổi sầu mưa
Ngàn tơi tả đẩy đưa về thảm đạm
Nắng lửa hồng trùm lên thân thâm sạm
Tuổi xuân xanh nứt rạn khắc hằn sâu
Nỗi lạnh lùng cuốn gói cánh sầu đau
Gieo buồn bã, dạt dào trôi...trôi mãi!
NTS