MỘNG VÀ THỰCVẫn đều trong hơi thởVẫn cháy mãi thời gian
Chợt thương nhớ vô bờ
Từ mầm xanh kí ức
.
Có hôm nào chợt thứcNgoài hiên lá vàng rơi
Bâng khuâng khoảng xa vời
Về trong ta vời vợi
.
Hình như không mong đợiCũng chẳng tỏ phân lời
Mà mênh mông tay với
Một chiều hoàng hôn vơi
.
Mộng chỉ là giấc mộngĐời có phải thật là đời
Cuộc miên trường say sóng
Mộng thực có thể rời ?!
.
Thẩm Thy Phượng