Nếu có thể dễ dàng mà lãng quên
Em sẽ đồng ý để lòng quên anh mãi
Chẳng ai muốn mình mãi chỉ là cỏ dại
Vò võ đứng ven đường, chờ đợi khách lãng du!
Anh ơi,
....sắp hết rồi...mùa thu!
Nắng tháng Mười đã bắt đầu yếu ớt
Em vẫn luôn thèm một cơn mưa bất chợt
Để úp mặt vào đời, một lần khóc hả hê...
Nhưng anh à,
anh hãy cứ đi đi...!
Mặc nỗi lòng em đã mọc rêu xanh kín
Đừng nói ngọt ngào để lòng em bịn rịn
Khách lãng du mà...có ở lại được đâu!
Em biết mà,
...anh chẳng ở lại đâu...!
Dù em chân tình...dâng hết anh rồi đấy.
Tháng Mười hoang hoải như tình yêu em vậy..
Anh ơi,
...em buồn...
...nhưng anh cứ đi đi....!
- ThoaPyo-