SÔNG QUÊ
Phía tây là dải sông Tuần
Có hương cỏ mật mùa xuân nồng nàn
Ven đê là bến đò ngang
Con đê ôm trọn xóm làng thân yêu
Chiều chiều - lại nhớ chiều chiều
Trời xanh nâng nhẹ cánh diều tuổi thơ
Bên đây bên đó đôi bờ
Cách nhau một bãi dâu tơ mượt mà
Bãi bồi mịn đất phù sa
Chiều buông chầm chậm, nắng nhòa bóng cây
Đôi ba tiếng cuốc nhớ bầy
Tiếng con bìm bịp chiều nay gọi buồn
Mấy hôm chớp bể mưa nguồn
Chợ chiều tan muộn, khách buôn đợi đò
Dòng sông uốn lượn quanh co
Thuyền ai khuất bóng, câu hò mênh mang
Sông quê là mảnh hồn làng
Cây đa, bến nước, đò ngang đi về
Có người biền biệt xa quê
Đêm đêm héo hắt nhớ về sông xa.
Lê Hải Châu