Đã mấy năm rồi...kể từ lúc...em đi
Anh tự nhủ lòng...tiếc chi...người tình phụ
Nhưng sao mỗi đêm...chập chờn...bên giấc ngủ
Kỷ niệm ngày xưa...yêu dấu cũ...tìm về .
Anh lại bàng hoàng...chợt tỉnh...giữa cơn mê
Lặng lẽ , cô đơn...giữa bốn bề...quạnh vắng
Bao niềm tâm tư...tăng theo...từng năm tháng
Nước mắt đàn ông...mặn đắng...chảy ngược dòng .
Đã có bao giờ...em cảm thấy...chạnh lòng
Nhớ khoảng thời gian...mình mặn nồng...hạnh phúc ?
Đã có khi nào...trái tim em...thổn thức
Thương đứa con khờ...xa mẹ lúc...lên ba ?
Mẫu tử chia lìa...trong suốt...thời gian qua
Em đã quên sao...mình từng là...người Mẹ ?
Anh xót xa lòng...khi nghe con thỏ thẻ :
Mẹ đi công tác rồi...Mẹ lại...về với con .
Em hãy nghĩ xem...còn cay đắng...nào hơn ?
Khi chính chúng ta...trút tủi hờn...lên trẻ
Anh mong một lần...một lần thôi...em nhé !
Hãy quay trở về...cho con bé...niềm vui .
Hoa Pơ Lang