CHUYẾN ĐÒ TRƯA
Muộn màng một chuyến đò trưa,
Người tan buổi chợ cũng vừa tới nơi.
Sang Thu, nắng vẫn oi trời,
Cây Bàng trên bến lá rơi ngập ngừng.
Nước trôi như thể người dưng,
Con đò áp bến nửa chừng lại thôi.
Đò trưa nắng rát mặt người,
Chỉ thương bác lái mồ hôi ướt đầm.
Đôi bờ đâu phải xa xăm,
Bên kia quê mẹ chăn tằm trồng dâu,
Bên này khâu nón đợi đầu,
Đợi đò chuyến trước, chuyến sau là nhà.
Chỉ thương người nẻo đường xa,
Đò trưa bến vắng, nắng nhòa bước chân.
./.
Lê Hải Châu