Có đôi lần anh đã hỏi em:
Làm thế nào để trở về ngày xưa sau những điều rưng rức?
Chuyến tàu ngoài ga kia, chuyến nào về hạnh phúc?
Ga nào anh cũng đi.
Chúng mình đã đổi đời mình cho những chuyến thiên di
Ôm lấy những niềm mơ, hư ảo và không thực
Chạy đua với thời gian mong những điều hạnh phúc
Mà không hề biết với bản thân hạnh phúc sẽ là gì.
Có đôi lần em nghĩ hạnh phúc của mình là từ những chuyến đi
Những lần ngắm hoàng hôn ngay giữa miền đất lạ
Gọi điện thoại cho anh nơi phố phường hối hả
Chỉ để nói một điều: em nhớ anh!
Đời một người như chuyến tàu qua những lối rẽ quanh
Đi hết những đường cong tìm về điều đơn giản
Đánh rơi mất tuổi xuân sau những lần hối hận
Rồi cuối kiếp lại mơ, lại khao khát trở về.
Em không biết chuyến tàu anh tìm kiếm ở đâu
Sân ga đón đưa anh như những điều không thực
Tấm vé sẽ đưa anh tìm những miền kí ức
Liệu sẽ có hay không khi kí ức chỉ một chiều?
Làm sao để khứ hồi cho những thứ đã rong rêu
Những kí ức đã bình yên trong nấm mồ rũ cỏ
Nếu anh muốn, hãy bình yên từ những điều dù rất nhỏ
Hãy hạnh phúc từ trong tâm sau tất cả những vui buồn.
_ Cà Phê _