ĐẤT QUÊ
Thoảng trong gió nội hương đồng,
Lúa mùa đang trỗ, nước sông cạn dần.
Triền đê vài khóm Tầm Xuân,
Trải qua trận bão có phần kém xanh.
Mây giăng như lũy như thành,
Xóm chài quần tụ vòng quanh bãi chài.
Bóng người rảo bước khoan thai,
Trên cây cầu nhỏ dựng ngoài bến quê.
Đất quê dễ có trăm nghề,
Người khen giàu có, người chê hẹp hòi.
Muốn giàu, đành phải vậy thôi
Có nguyên cả tá chuyện đời cần lo.
Đất quê chẳng sợ mất mùa,
Chỉ lo một nỗi nắng mưa bệnh nhiều.
./.
Lê Hải Châu