ĐỪNG GIẬN EM!
Thôi đừng buồn, đừng giận thế nữa anh!
Ai chẳng có một thời yêu bồng bột
Anh từng nói hãy coi là kỉ niệm
Sao bây giờ còn nhắc lại làm chi???
Cả một khoảng trời nông nổi thoáng trôi đi
Em đứng lại và bắt đầu biết nghĩ
Trái tim sâu xa biết chọn người tri kỉ
Biết thực sự thế nào rung cảm của tình yêu
Nhìn anh ngồi nét mặt mải đăm chiêu
Đôi gò má đỏ bừng cơn hờn giận
Làn da nóng như bốc thành ngọn lửa
Thiêu cháy tình em và mọi thứ xung quanh
Hãy nghe em mà, tin tưởng ở màu xanh
Màu hi vọng em-anh thành đôi lứa
Cho em xin được nói trăm ngàn lần không sửa
Cả cuộc sống sau này, em yêu mãi...anh thôi!
NTLA