Anh giờ đã ở một nơi rất xa
Ở một phương em chẳng tìm thấy được
Những ngón tay giờ đây cũng gầy guộc
Đôi mắt đã trũng sâu
Anh không còn nhớ gì nữa vị hôn đầu
Vì anh sợ nó sẽ làm đau em-
.."người ở lại"
Em đừng cố van xin chạy vạy
Yêu thương kia từ một kẻ đớn hèn
Cuộc đời vô vị bởi kiếp sống bon chen
Và thành phố quá khắt khe cho những điều bay bổng
Chỉ là anh tìm cho mình sự sống
Bằng một đôi chân tuy mỏi gối mệt nhoài
Chưa bao giờ anh đổ lỗi "em sai"
Thế còn em?
Đã từng đứng trước biển bao la và trách mình vô cảm
Là trái tim cả hai chưa từng chạm
Đến đáy yêu thương nên có lẽ nửa vời
Và hôm nay đường xưa chia đôi ngả
Người khóc òa thương cảm.. cánh hoa rơi
_TTV_