Anh giờ đã không còn nơi phố cũ
Mà chắc em cũng chẳng để tâm gì
Đừng cho anh là một kẻ nhiều chuyện
"Trời mưa phùn, lạnh lắm
..em đừng đi!"..
Giờ anh đã về một miền xa vắng
Cũng mùa Xuân, cây đâm lộc, nảy chồi
Có mùa Hạ, cả Thu rồi Đông nữa
Chỉ tiếc là thiếu vắng..
một người thôi
Có thể ngày mai anh sẽ còn về lại
Khi kí ức về em đã thật sự phai mờ
Hoặc có thể một ngày anh tỉnh dậy
Kỉ niệm về người
chất ngất cả trang thơ
Anh xin lỗi vì đã không từ biệt
Sợ nước mắt rơi
tự thương cảm.. chính mình
Bởi một kẻ thường sống bằng hoài niệm
Anh không còn thấy được
ánh bình minh..
(GIỜ ANH ĐÃ)
_TTV_