CUỐI TRỜI MÂY TÍM
Có phải mưa ướt khung trời kỷ niệm
Chiều cuối mùa mây tím lặng lẽ buông
Phía hoàng hôn vạt nắng cũng u buồn
Dấu vết mùa thu còn chăng hỡi em
Có phải em bước qua miền thương nhớ
Con đò buồn dòng nước lững lờ trôi
Bao yêu thương cũng theo người xa rồi
Lỡ hẹn con đò mãi đợi em qua
Mùa thu xa cuối cùng một chiếc lá
La đà rơi rơi lặng lẽ ven song
Về nơi ấy em có nhớ gì không
Những mặn nồng ngày mình còn chung bước
Gửi gió mây nỗi buồn theo dòng nước
Xoay thời gian miền ký ức mong manh
Giọt lệ rơi nghe lòng mình hiu quạnh
Cơn mưa chiều sao lạnh buốt con tim
Tôi lang thang về cuối trời mây tím
Để đi tìm hình bóng của năm xưa
Ảo ảnh mưa ru hoàng hôn tắt lịm
Buông nỗi lòng này cỏ xót xa đưa
0/10/2016
Nguyễn Bá Truyền