Có một ngày chị mặc áo cô dâu
Nép bên anh chị cuối đầu e thẹn
Chào họ gái trai chị cười hiền bẽn lẽn
Hạnh phúc vỡ oà vơi nóng hổi vai anh ...
Có tình yêu nào đau đớn thế hỡi anh ?
Hạnh phúc qua nhanh ,chị xa tầm với
Bao tháng ngày chị và anh chờ đợi
Mầm sống nhỏ tượng hình ...con gọi Mẹ Ba !
Nhưng chị nào có được như người ta
Được khoát lên chiếc đầm bầu là lạ
Giọt nước mắt rơi lăn dài trên đôi má
Năm năm ròng chẳng có được mụn con
Chị còn gì ngoài thân xác héo hon
Áp lực gia đình anh là con nối họ
Dằn vặt ,xót đau anh cũng đành từ bỏ
Người vợ hiền anh hết mực thương yêu
Bước ra phiên tòa ,dáng chị liêu xiêu
Nhìn xung quanh chỉ lạc loài mình chị
Đi về đâu náo nương đây hỡi chị
Ôm mặt khóc òa như trẻ nhỏ cút côi
Chỉ trở thành người phụ nữ đơn côi
Van xin anh ,thương tình mà giấu nhẹm
Sợ mẹ khóc ,cha buồn mà gói ghém
Cắn môi mềm bật máu chuyện dở dang
Ngày hôm qua trên đường phố vội vàng
Dáng anh lướt qua ,sau lưng người vợ trẻ
Tiếng bi bô trẻ con vừa gọi mẹ
Thoáng '' Ba à ,mình về nội phải không ?''
Như nhát dao ai khứa ngọt vào lòng
Cứ ngoáy sâu vào tâm can của chị
Hạnh phúc riêng anh đâu có phần của chị
Bão tố chôn vùi xé đời chị rách bươm .
...........
_Ngọc Nhu_