"Rồi chúng mình sẽ thành vợ thành chồng
Khu vườn nhỏ cùng vun trồng em nhé
Hạnh phúc nhân đôi thêm bầy con trẻ
Con gái mình... sẽ giống mẹ ...thật xinh
Dù chiều tà hay đêm tối ...bình minh
Ta mãi có đôi như hình với bóng !"
Và giờ đây anh đang hạnh phúc lắm
Trong ngôi nhà đầm ấm...không có em .
Ru lòng bằng kí ức anh bỏ quên
Đêm buông xuống em say mèm ướt áo
Đủ rồi anh ơi xin đừng xới xáo
Mặc bão về ...cây chao đảo ...lao đao
Phút mặn nồng sao nỡ vội phai mau
Anh đành sao ? Riêng em thì không thể
Nuốt đắng cay giữa dòng đời dâu bể
Trả anh về phía nắng phủ đầy tay
Anh đi rồi tim em chẻ làm hai
Dòng lệ đắng lăn dài trên má thắm
Là do em trót yêu người sâu đậm
Hơi thở nào thăm thẳm một miền đau
Lòng vực nào ...sâu hoắm bằng em sao
Nhát dao bén ...đâm sâu vào lồng ngực
Đau lắm anh ơi nên hoài buốt nhức
Giấc ngủ nào cũng thao thức tỉnh - mê
Tan vào cùng...riêng em nhận tái tê
Phút đam mê đâu còn ...em gối chiếc
Đã yêu anh em nặng lòng tha thiết
Anh tuyệt tình ...Em trút máu để quên.
_Ngọc Nhu_