SƯƠNG CHIỀU
Sương chiều bảng lảng đồng xa,
Đưa tay tính thử mới là giữa Thu.
Nước sông vẫn xuống từ từ,
Mưa rừng mỗi tối cứ như lập trình.
Trống Trung Thu giục tùng dinh,
Khuôn trăng mờ tỏ bóng hình cây đa.
Khói lên phảng phất sau nhà,
Đèn đường tỏa sáng như thoa phấn hồng.
Mới còn rõ nét bờ sông,
Bây giờ nhìn lại khó lòng nhận ra.
Đâu đây tiếng hát đưa đà,
Đôi câu Quan họ từ xa vọng về.
Bóng người mờ tỏ trên đê,
Màn đêm giờ đã bốn bề bủa vây.
Sương giăng mỗi lúc một dày,
Bờ sông khép lại, hàng cây ướt đầm.
./.
Lê Hải Châu