Lại đã qua thêm một mùa gió trở
Mà người đàn ông ấy vẫn cứ dại khờ...cứ lặng lẽ nhớ về em!
Vẫn cứ một mình chống chọi với đêm đen
Tự xoa lấy tay mình mà tìm hơi ấm
Thời gian vẫn cứ vô tình trôi...Người thì giờ xa lắm!
Nhưng vẫn cứ nặng lòng,vẫn chẳng thể quên em
Vẫn cứ buồn,cứ chếnh choáng hơi men
Vẫn cứ ôm đàn buông lời ca da diết
Những lời ca...
Người đàn ông thừa biết!
Tự mình đàn,mình hát..tự mình nghe!
Tự ủi an ru lấy những vỗ về
Tự nức nở..Tự mình lau nước mắt
Những lời ca...
Vô tình như dao cắt!
Là những lời bịa đặt với người say
Không thể như thế được!
Dù cho đến hôm nay
Ta đã buông tay và mỗi người một hướng
Em không có quyền xóa hết những yêu thương
Xóa đi cả những gì ta từng có
Người đàn ông trong lòng luôn bỏ ngỏ
Một lối về
gió lạnh...
giữa đêm say!
-Huan Tran-