Đâu phải lòng đã từng bình yên sau rất nhiều sự chia ly
Là ta có thể thôi nhớ người như từng quên đi những tình yêu trước
Đâu phải chỉ có mưa mới làm phố chiều đẫm ướt
Yêu một người cũng làm nước mắt nhoè mi.
Đâu phải lúc nào ta cũng biết mình đớn đau vì những gì
Mà có đôi khi
Tim lại chợt nhói vì điều chi không rõ
Đâu phải người đến rồi đi như một cơn gió
Là ta sẽ không yêu người với cạn kiệt nhớ thương.
Cuộc sống có ngàn vạn ngã đường
Nhưng bước về phía nào cũng thấy một trời thương trước mặt…
(NHƯ ĐÃ DẤU YÊU - Vân Jenny)