MIỀN TRUNG LẠI MƯA LŨ
Em ơi mưa lũ Miền Trung,
Chẳng ai đo được tận cùng nỗi đau.
Cái hôm lũ cuốn trôi cầu,
Bà con dắt díu gọi nhau chạy làng.
Đẩy con thuyền nhỏ anh sang,
Lũ nguồn nào có dễ dàng với ai.
Nước xô đổ cánh cửa ngoài,
Anh nghe yếu ớt tiếng ai gọi mình.
Bên ngoài song cửa chênh vênh,
Có hai em nhỏ gồng mình lách qua.
Nước lên cao nửa mái nhà,
Trời xui đất khiến anh qua kịp thời.
Gió mưa vẫn quật tơi bời,
Nhìn ra bốn phía củi trôi ngập dòng.
Mai ngày nước rút về sông,
Anh sang gạt đất san đồng cùng em.
Chẳng mong của nổi của chìm,
Chỉ mong em giữ niềm tin vẹn tròn.
./.
Lê Hải Châu