Nếu anh dối lòng...mà nói tiếng yêu em
Chắc bạn sẽ cười...cái thằng hèn ngu dại
Vợ con đề huề...còn bẻ cành hái trái
Đánh đổi gia đình...khuyên mãi vẫn cứ ngu
Nếu anh viết thơ...về sắc đẹp mùa thu
Để gạ gẫm em...thì sẽ hư lắm nhỉ ?
Biết bao bóng hồng...được coi là tri kỉ
Sẽ huyễn hoặc mình...anh ý viết về ta
Có đàn ông nào...mà không thích bướm hoa?
Ai cũng tham lam...bao đàn bà nhận hết
Anh chắc chắn rằng...ngay cả khi gần chết
Vẫn cố mỉm cười...mê mệt một người dưng
Nếu có khác nhau...chắc chỉ ở điểm dừng
Được mất hơn thua...ai đã từng đánh cược?
Hạnh phúc không em...khi yêu người bội ước?
Phản bội một lần...thì sẽ được lần hai
Những áng thơ say...như rót mật vào tai
Biết tính đa tình...còn mơ hoài chi nữa
Đừng nhé em ơi...biến anh thành ngọn lửa
Đốt cháy hôn nhân...đứng giữa ngã ba tình
Gái vốn tham tài...trai yêu nụ hồng xinh
Anh sợ lạc đường...khi đem mình ra cược
Vợ bế con đi...gót chân hoang lạc bước
Râu tóc rối bù...chiếc lược vứt chỏng chơ
Anh chỉ đa tình...khi viết những vần thơ
Sâu thẳm trong lòng...yêu vợ hơn tất cả
Đó là mái nhà...là nơi che nghiệt ngã
Là nơi bắt đầu...Tình Già ấy...bên nhau !!!
HNQT