Có hai người lặng lẽ trước hoàng hôn
Họ chia tay trong một chiều gió nổi
Con đường chung bây giờ chia hai lối
Giải thoát rồi...nhưng không thấy ai vui
Nước mắt rơi đọng lại phía chân trời
Lời cho nhau phút này xa lạ quá
Dẫu mai đây bên đường ai gục ngã
Đau thấu trời chắc hờ hững...kệ nhau
Họ trở về và gặm nhấm nỗi đau
Tự huyễn hoặc trái tim mình nguyên vẹn
Có ngờ đâu sau cái ngày ly biệt
Lại cả đời mang vết xước trong tim
Ngày mai đây khi hoa nở bên thềm
Đưa tay hái lại thương hoài niệm cũ
Chuyện tình xưa với môi cười hé nở
Sao không một lần... cố níu kéo đừng buông.
Huu Duyên