TÌNH MÂY VÀ GIÓ
Dù muôn kiếp gió mây cùng một nẻo
Gió hững hờ vẫn muốn mộng tình trăng
Mây bơ vơ len lén dõi Nguyệt Hằng
Buồn duyên hẩm giấc điệp hồng đến muộn
Đêm lướt nhẹ mây nhìn con nước cuốn
Sóng dạt dào xô bờ cát biển mơ
Mây lang thang qua những nẻo xưa chờ
Lại nhớ buổi gió vuốt ve làn tóc
Đời vẫn thế khi dọc ngang ngang dọc
Để sương mờ trùm kín nghĩa nồng sâu
Hẹn trăm năm một sớm sắc thay màu
Nghe tê tái tái tê lòng tri kỷ
Không ly biệt nhưng cách xa vạn lý
Dẫu kề bên vẫn lạnh lẽo chìm đông
Tình mây gió vạn thuở chẳng thắm nồng
Sầu duyên kiếp cảnh đồng sàng dị mộng!
16/10/2016
Nguyễn Bá Truyền