NGÀY EM ĐI
Ngày em đi cơn mưa buồn hoang vắng
Mây nặng màu báo trước chẳng bình yên
Vết thương lòng kết thành nỗi muộn phiền
Mưa cứ rơi mang theo miền thương nhớ
Anh đứng đây lặng cùng mưa than thở
Lạnh giá lòng dang dở khúc nhạc xưa
Nước mắt rơi biết đến thế nào vừa
Giữa bão giông hòa cùng mưa chát đắng
Anh nơi này gió mưa thêm triễu nặng
Nhớ ngập tràn con phố vắng buồn hiu
Chỉ mình anh độc bước giữa mưa chiều
Ôm vào lòng biết bao điều ngang trái
Em ra đi quên những gì để lại
Ngày qua ngày anh ngây dại trong mưa
Mà mưa rơi ướt những lúc đón đưa
Thấm nối đau hình như chưa vơi bớt
Em cứ đi mưa cứ rơi chẳng ngớt
Chợt thoáng trong giọt nước lớn nhẹ bay
Tình yêu anh như sống lại bao ngày
Em khẽ nói: "Em đi... anh nhé!"
Màu tình yêu chẳng nhuộm hồng như thế
Khuất bóng em rồi sau ngã rẽ hàng dương
Giấu vào lòng giọt nước mắt vấn vương
Để em cười trong niềm vui hạnh phúc