CẢM XÚC NGÀY MƯA ...
Đừng giận anh cơn mưa chiều bất chợt
Anh không về, chẳng kịp nắm tay em
Khi thu về, nắng có chút mong manh
Mưa xối xả xoá vết mờ hạ cũ
Em thấy không những hàng cây im ngủ
Mưa chợt về xao xác chốn không em
Lạnh không em, giọt mưa có dịu êm
Hay tái tê đủ làm đau hiu quạnh
Mưa cuối mùa phía không em cũng lạnh
Anh chẳng về cùng em đứng dưới mưa
Cùng hàn huyên chuyện vớ vẩn ngày xưa
Rồi giận hờn, ước mưa ơi đừng tạnh
Đừng buồn nhé, mưa nơi nào không lạnh
Nhớ nơi nào chẳng giống nếu không nhau
Anh ước gì mưa chiều sẽ qua mau
Để ta kịp vỡ oà trong cảm xúc
Ta lại thấy niềm vui nào rất thực
Nếu một ngày không còn thấy hương đâu
Mưa nhạt nhoà không xoá nổi lòng nhau
Ngọt ngào mãi vương hoài trên phố cũ...!