GHÉ CHỢ PHIÊN
Dáng nàng dù ngả che nghiêng
Sợ ai nhìn lén, chợ phiên lắm người
Trời thu có lá vàng rơi
Có tình anh đợi chưa lời hỏi han
Gùi mây nhô cánh phong lan
Bông hoa triền núi chứa chan hương rừng
Ngó anh đôi mắt dửng dưng
Từ xuôi lên đến ngại ngùng bước đi
Em đang suy nghĩ điều gì?
Sợ mầu thổ cẩm nhạt đi nắng vàng
Hay xa sắc thái buôn làng
Gío vi vu thổi mênh mang đất trời
Thôi đành gửi lại tình vơi
Chờ em đáp lại cùng khơi sẽ đầy.
hoanghoon
GHÉ CHỢ PHIÊN
Tiếng khèn dìu dặt chiều nghiêng
Cô nàng diện váy chợ phiên xinh người
Theo em nhặt lấy nụ cười
Chợ tình duyên dáng rực trời hoa ban
Thiên nhiên hùng vĩ loài lan
Lung linh thác nước hương chan núi rừng
Ngại ngùng e thẹn người dưng
Miền xuôi, miền ngược say ngùng ngại chi
Váy hoa em biểu tượng gì
Vai gùi vách núi bước đi vững vàng
Anh về say rượu buôn làng
Điệu tình nhảy múa miên man gió đồi
Ra về một gánh tình vơi
Miền cao em ở hẹn mời cuối phiên…
thẩmthyphượng
TỚI CHỢ PHIÊN
Dáng nàng sơn nữ ghé nghiêng
Bông hoa rừng núi, chợ phiên chen người
Hồn nhiên rạng rỡ nụ cười
Tiếng khèn điệu nhảy thay lời kết thân
Anh đây cũng muốn dự phần
Xem ra còn lạ lòng phân vân hoài
Mong mầu thổ cẩm đừng phai
Gùi mây hứng chút tình cài tóc mây
Nhìn nàng xao xuyến mê say
Anh người xa lạ bến này được chăng?
Em về thưa với buôn làng
Rượu cần sẵn đợi, anh sang ngỏ tình
Về xuôi có phố phồn vinh
Em mang sắc núi về Kinh đô chồng.
hoanghoon