Tổng số bài gửi : 4550 Xem : 76573 Ngày Tham Gia : 28/09/2015
23122017
thơ họa: hoanghoon & thamthyphuong
GIÁNG SINH TÌNH BỎ NGỎ Giáng sinh ấy tìm đâu mùa thánh vọng? Em hồn nhiên mang túi hiệu trong chiều Gío lả lơi tung váy cụt muốn trêu Nhìn hang đá bò lừa cùng mục tử
Ở nơi đó có Ngôi Hai đang ngự Đấng quyền uy đã xuống thế cơ hàn Mùa hồng ân gieo thánh đức trên trần Ai đón nhận không quan tâm vật chất
Đèn chớp sáng nơi nơi trên trái đất Háo hức đua sắm qùa tặng đắt tiền Anh lơ ngơ tìm nét đẹp dịu hiền Giữa phố thị se sua lòng vỡ vụn
Khí lành lạnh anh nghe tình dần lụn Mùa giáng sinh như gẫy một đường tơ Lão ăn xin bên góc phố vật vờ Quen thuộc lắm cảnh nghèo nàn máng cỏ
Môi mặn chát cho hương tình bỏ ngỏ Chúa trên cao có thấu hiểu tình con Bởi ngây ngô mà thân xác héo hon Yêu vội vã, ôm vòng tay trống rỗng! hoanghoon
GIÁNG SINH TÌNH NGỎ -họa thơ hoanghoon Giáng sinh đến tiếng chuông mừng vang vọng Nhanh trôi đi tia nắng mát buông chiều Hoa sứ trắng hương lơi lả chọc trêu Đêm thiên sứ xuống trần bên mục tử
Trên trời cao một ngôi sao sáng ngự Không quyền uy trong máng cỏ đêm hàn Nhạc thánh ca bừng sống dậy đêm trần Đêm hạnh phúc hồng, dâng cao chất ngất
Rồi muôn thu ân truyền ban trái đất Ân Chúa cho bình đẳng kẻ không tiền Tim trắng trong của nhân loại ngoan hiền Vá tình thương nối đời bao mảnh vụn
Trái tim yêu sẽ không giờ tàn lụn Máu đỏ hồng trên phím nhạc cung tơ Lão xin ăn bổng kinh ngạc bơ phờ Hiểu ân điển thuở nào nơi máng cỏ
Trái tim khát nghẹn ngào lên tiếng ngỏ Đấng cha lành cứu rỗi thấu tình con Vì sao lung linh trần thế hẹp vuông tròn Tình yêu đến đấp bù khi rinh rỗng! thamthyphuong
GIÁNG SINH ĐOÀN TỤ - đáp họa thamthyphuong ( Cảm ơn Chị đã họa bài thơ hay và ý nghĩa) Mùa đoàn tụ trời âu vang tiếng vọng Tuyết trắng bay lòng rộn rã ôm chiều Đêm vô cùng vòng tay ấm dệt thêu Chúa giáng sinh nơi bò lừa mục tử
Ngôi sao chổi chỉ đường nơi ngài ngự Và ba vua đã đến để cầu van Hơn hai ngàn năm tín lý trên trần Thân nhỏ bé hưởng thánh ân chất ngất
Ai giầu có cũng sẽ về cùng đất Dẫu khư khư tay giữ chặt túi tiền Người nghèo khó được hưởng phúc trọng hiền Chợt nghĩ lại mà trong lòng vỡ vụn
Phút êm đềm mong đừng bị tàn lụn Nhẹ nhàng tay vẽ đẹp một đường tơ Mỏng manh quá trong thân xác bơ thờ Rất an bình khi ngắm nhìn máng cỏ
Buông tất cả nghe tình cao vợi ngỏ Thảnh thơi lòng phó thác cuộc đời con Mỗi giáng sinh xóa bớt nỗi héo hon Ngày tháng tới tâm hồn không trống rỗng!