thẩmthyphượng Quản Trị Viên Suất Sắc
Tổng số bài gửi : 4549 Xem : 76490 Ngày Tham Gia : 28/09/2015
| | GIÓ LOẠN | |
GIÓ LOẠNLuồng lạnh lẻo gió ào vun vút tới Vội lao nhanh trùm phủ khắp nơi nơi Thét kinh người tốc vỡ thổi làn hơi Bay hun hút reo hò rền lôi vũKhông dừng lại gió bao giờ tự chủ ? Quất căm hờn cây cỏ thét kêu đau Đổ lá xanh rời cội rụng xác xao Đêm tối lạnh đen ngòm xây hố chếtGió hung thần lung lăng và ngờ nghệch? Ban môi cười hơi thở lạnh lùng đông Cất mình lên là bảo tố cuồng phong Phủ phàng lắm trơ vơ hồn của đáChẳng giận hờn cũng không hoài mặc cả Gió xoay người gào rú điếc ù tai Trăm cánh hoa tơi lạnh xếp co vai Nghìn cây cỏ gập mình đau gãy đổGió chạy đấy, bước chân ngông ngang hố Lướt quanh đèo đâm bổ xuống lòng sông Khuấy tan đi hồ mộng buổi đầu đông Dâng cuộn sóng bất bình tràn nhô nhấpGió xô đẩy ánh dương hồng choáng ngợp Kéo mây đen che đậy kín vùng trời Há hốc luồn thổi mạnh mấy trăm hơi Luồng giá buốt tê người ê xương tủyGió đem đến bao nhiêu điều hệ luỵ Mây đen quầng trời đổ hạt mưa tuôn Chập chờn bay quần quật tiếp bao luồng Đầy mặt nước ngộp phì hơi thở bóngThoát tan vỡ những vô thường phận mỏng Lặng chìm tan cát bụi khoả âm thầm Rồi hư vô tan biến biệt dư âm Gió lau sạch không phí lời giải thíchBảo tan đi kéo mưa vào u tịch Khi muôn người, muôn vật nhích đôi chân Gió luân lưu không ý thức phân vân Thổi tru réo linh hồn nghe áo nãoKhông bến ghé chẳng có thân nương náu Hởi bao la vũ trụ vô bến bờ Kiếp vô tri chỉ có sự tình cờ Sẽ vứt bỏ phút giây không báo trướcKhông tan vào mây, không hòa vào nước Không dạng hình mà nào phải vô vi Chỉ cuồng phong xé rách vật tơi đi Và chấm hết theo vô hình khuất dạng...Thẩm Thy Phượng |
|