Diễn Đàn Văn Thơ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Văn Thơ

Giao Lưu Thơ Văn - Không Chính Trị - Tôn Giáo
 
Trang ChínhTrang Chính  Trang ChủTrang Chủ  Sự kiện  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share | 
 

 Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (835)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Nguyễn Thành Sáng
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên
Nguyễn Thành Sáng

Tổng số bài gửi : 11097
Xem : 85908
Ngày Tham Gia : 29/04/2015

Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (835) Empty
13052019
Bài gửiThơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (835)

Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (835) Trangram


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (835)

Vương Vấn Gót Người Đi

Cánh ngọn vô tình ở nẻo xa
Bất ngờ lướt đến thổi vèo qua
Rung rinh giũ lá ngân xào xạc
Khuấy động không gian buổi ngọc ngà!

Cũng khiến cho tôi tỉnh giấc nồng 
Ngó mờ phủ khắp cõi mênh mông
Sắc xanh láng mượt còn đâu nữa
Lốm đốm màu vôi rải trắng vòng 

Cảm khái đêm nào dưới gió trăng
Lạc bay vào mộng, nỗi lâng lâng
Để vương vấn mãi người nơi ấy
Bỗng chốc giờ đây chạnh lỡ làng!

Hết rồi chầm chậm quả ngàn yêu
Nhè nhẹ đong đưa những ráng chiều
Điệp khúc cung đàn muôn vạn thuở
Êm đềm, dào dạt thả phiêu diêu

Hết rồi xúc động trào lên mắt
Nhìn thấy vườn xuân đượm sắc màu
Bốn phía ngập tràn thơ với nhạc
Khói tình nghi ngút bốc dâng cao

Tôi đi, gửi tiếng của tim tôi
Thương nhớ về ai thật lắm rồi
Nhưng chẳng thể nào đan mối chỉ
Bởi vì ánh nhạt, lại xa xôi

Em trải “Khúc Buồn” ấy nữa chi
Bận lòng trĩu nặng gót người đi
Thôi thì để sống trong hồn lữ
Ảo ảnh long lanh một ánh thề!


3/11/2017
Nguyễn Thành Sáng


Thế Đành Thôi!

Nét mặt rạng ngời toả ánh tươi
Con thơ khôn lớn chóng nên người
Ra vô sớm tối vui bầu bạn
Lắm lúc ngân nga rộn tiếng cười…

Thuở nao da diết ngóng chờ mong
Thoáng chốc chín năm treo nước ròng
Thuyền ngược chu du bờ bến lạ
Để dòng sóng bạc tủi long đong

Ngỡ rằng em hạnh phúc cao sang
Nào biết duyên kia cũng lỡ làng
Tuyết phủ rũ cành, ong hút nhụy
Hoa tàn vỡ rụng, nỗi niềm mang

Một sáng mùa đông gió mịt mùng
Bóng hình ẩn hiện giữa mông lung
Cô đơn thất thểu lê hài gót
Ngưỡng cửa môi run, nửa thẹn thùng

Chết lặng anh đây khi thấy em
Thân gầy mỏng mảnh đứng trên thềm
Phải chăng dĩ vãng đang hồi tưởng
Hay chính người xưa rớt giọt mềm

Em hỡi! Nhìn nhau biết nói gì
Thăng trầm tan tác chẳng còn chi
Tình chôn đáy huyệt, đời ngao ngán
Từ buổi ôm cầm em bước đi

Tim anh nguội lạnh đống tro rồi
Vui sống qua ngày phận cút nôi
Em muốn trở về bên trẻ dại
Nhưng lòng anh đã .....thế đành thôi!


January 28, 2019
Tam Muội
Về Đầu Trang Go down

 Similar topics

-
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (662)
»  Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (53)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (638)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (887)
»  Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (915)
Share this post on: reddit

Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (835) :: Comments

No Comment.
 

Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (835)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Văn Thơ :: Forum :: Phòng Thơ Cộng Đồng (Gửi Bài Viết)-