Rồi cũng đến lúc này em à! Tôi biết vậy, nhưng vẫn buồn. Cuộc tình tan mau chóng vậy sao? Thôi thì đành vậy. Tôi viết cho tôi bài thơ cuối cùng, và không dám trách ai cả.
Bài thơ cuối cùng, tôi viết cho tôi
Câu sám hối thay cho lời biện hộ
Dù tôi biết yêu em là đau khổ
Nhưng yêu rồi, tôi chấp nhận, vậy thôi.
Vậy đó em, ngày rồi qua, tình rồi xa...em đã dứt khoát thì tôi xin chấp nhận. Nói gì đây? Tất cả cũng bằng thừa phải không em? Tôi ôm nỗi đau này mãi mãi em à!
Bài thơ cuối cùng, tôi viết cho tôi
Để nhận hết bao lỗi lầm em trách
Tôi im lặng, không một lời tự bạch
Dẫu biết rằng tình ấy mãi xa xôi.
Tôi vẫn yêu em dù rằng trong tuyệt vọng. Mặc kệ đời, mặc kệ người...mặc kệ em chẳng còn yêu tôi. Tôi là vậy đó, một kẻ cuối đời vẫn cuồng nhiệt vì yêu.
Bài thơ cuối cùng tôi viết cho tôi
Trong nước mắt người đàn ông khô kiệt
Em biết không, tôi vẫn yêu tha thiết
Dù biết rằng tình này chỉ đơn côi
Ừ thì thôi, tình vậy thôi... Ngày tháng sẽ trôi qua, em rồi sẽ quên nhưng tôi hoài mãi nhớ. Đoạn kết buồn sao lại ứng vào tôi? Những tháng ngày hạnh phúc sao trôi quá nhanh em nhỉ? Có phải là ta đã yêu nhau? Thôi thì tôi xin chúc em nhiều hạnh phúc em nhé. Nếu có một phút giây nào đó em nhớ nhớ về tôi, xin em hãy biết rằng tôi yêu em rất nhiều em ạ!
Bài thơ cuối cùng, tôi viết cho tôi
Cũng có thể đây là lời vĩnh biệt
Nhưng yêu rồi là không hề hối tiếc
Bài thơ cuối cùng...em đọc được chăng em?
GT Bợm.