Nguyễn Thành Sáng Quản Trị Viên
Tổng số bài gửi : 11097 Xem : 85908 Ngày Tham Gia : 29/04/2015
| | Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng Và Thi Hoàng (104) | |
Chẳng Còn Chi Hôm nào gần gũi ấm lòng nhau Chỉ thoáng vắng xa, dạ phải nao Tình thắm đong đầy như vạn kỷ Thuyền xa, biển nhớ, nỗi ai ngào! Rồi chiều hôm ấy, chợt không gian Vần vũ mây sang kéo vượt ngàn Trút đổ cơn sầu, trôi sắc đượm Chạnh lòng, tan tác, thức bâng khuâng Cánh gió phải đi, bỏ lại hồn Trôi về nẻo lạ, nhỏ sầu cơn Vọng mây, nhớ mộng, làm sao ngộ? Cho kẻ cô đơn hết nghẹn đời Khắc khoải trói ai chuỗi tháng ngày Đau buồn vời vợi, ngắm mênh mông Nhớ đò, tưởng bến, người san sẻ Để những hoàng hôn rớt lệ lòng! Canh dài thao thức nhớ về em Biết chốn xa kia nàng quạnh quẽ Cửa sổ linh hồn rười rượi nhớ Khiến tàn, nhòa nhạt ánh sao khuê? Từ tim xé rách lấn vào sâu Rên rỉ đau hoài, máu chảy lâu Không thể thế nầy! Tan vỡ mộng Thuyền quay lại bến, kéo xuân đầu… Đâu ngờ hoa héo, nhạc đàn chùng Khiến cánh ngàn phương xót mộng lung Ngỡ buổi nắng tà, trăng chạnh nghĩ Nào hay thảm đạm lại theo mình! Hãy vững niềm tin Hãy vững niềm tin chớ khổ sầu Phương xa trăng chạnh thấm niềm đau Thiết tha giữ mãi màu tươi thắm Tin tưởng vén vun tựa lúc đầu Cho dù cuộc sống có gian nan Thệ hải minh sơn chẳng bẽ bàng Vùi dập bao lần cơn bão tố Tấc lòng ai đó vẫn thênh thang Gió thổi mây bay vốn lẽ đời Lạ quen cứ vậy chẳng ngừng trôi Không gian choáng ngợp sầu u uất Chia sẻ cùng nhau biết mấy lời Nỗi đau chịu đựng đã bao ngày Khắc khoải hồn thu cánh lá bay Xa bến thuyền đau lòng rạn vỡ Lệ lòng ai nhỏ có ai hay Trằn trọc canh khuya những nỗi niềm Sẻ chia sầu đắng với từng đêm Thanh thơi một chút đâu mà tiếc Ở phía hoàng hôn cũng khát thèm Thấu lắm tình ai từ buổi đầu Giữ cho trọn vẹn sự bền lâu Đừng đem tan vỡ tô màu nhạt Đau khổ mình ơi chôn thật sâu Bỏ chữ thảm thương kéo mộng trường Trông về phía ấy nhớ cùng phương Đắn đo chi nữa niềm tin vững Thỏa chí tang bồng chớ vấn vương. |
|