Em cứ giận anh hoài cho mưa nắng đan xen
Một mảng trời đen ướt nhèm lên đôi mắt
Phố nhỏ đã lên đèn mà lòng mình ngỡ tắt
Em giận anh rồi hiu hắt quá em ơi
Thôi đừng giận anh nữa để vô tình nụ cười lại đánh rơi
Ngày không em anh chẳng có ai cùng đùa chơi nữa
Phố cũng buồn khi không có bước chân hai đứa
Lối nhỏ đi về thiếu cả tiếng chim ca
Đừng giận anh nữa ngoài kia có bao đôi trẻ hoan ca
Xin đừng cài then nhốt mình sau song cửa
Hứa một lần này không để em buồn nữa
Anh sẽ đưa em đi đến những con đường
Có hoa tươi với muôn vàn những yêu thương
Có những nỗi nhớ vấn vương với cầu vồng bảy sắc
Có con bướm vàng vươn mình bay trong nắng
Anh biết sai rồi, anh sẽ sửa đừng buồn anh nữa được không ..!
Hữu Duyên