CON THUYỀN CÔ ĐƠN
Xóm chài còn lại nhà em,
Con thuyền bé tẹo nép bên Bãi Hà.
Đường về xóm cũ thì xa,
Đất đai chẳng có, cửa nhà đành chưa.
Em buồn những lúc trời mưa,
Giọt dài giọt ngắn chẳng chừa áo em.
Người ta khép cửa buông rèm,
Nhà cao điện sáng đầy thêm tiếng cười.
Bãi Hà sông nước chơi vơi,
Em ngồi chết lặng như người trong mơ.
Có ai để được mong chờ,
Chút tình dù chỉ đơn sơ gọi là.
Nói gì đến chuyện xe hoa,
Nói gì đến chuyện sang nhà hậu bôi.
Khúc sông bên lở bên bồi,
Bãi Hà em vẫn đơn côi một mình.
./.
Lê Hải Châu