NGÀY EM MƯỜI TÁM
Ngày em Mười Tám tuổi hồng,
Trời cho thắt đáy lưng ong gọn gàng.
Mơ giàu, gặp được người sang,
Mẹ cha mát mặt, họ hàng hả hê.
Cái hôm họ rước em về,
Xóm làng ra đứng ven đê cả thèm.
Các bà các mợ đều khen,
Sinh con rõ đáng quan tiền trời cho.
Anh theo quan khách xuống đò,
Người lo rút ván, người lo đẩy sào.
Qua đò chưa được là bao,
Chẳng may gặp trận mưa rào đường trơn.
Tôi trông em có vẻ buồn,
Chồng em cái tuổi độ hơn tứ tuần.
Con ruồi đậu nặng đồng cân,
Đã già, chàng lại có phần ngô nghê.
Lẽ ra phải thạo chút nghề,
Đằng này chả hiểu mô tê chuyện gì.
Nói năng tiếng bấc tiếng chì,
Em tôi tủi phận bỏ đi khỏi làng.
./.
Lê Hải Châu