Chủ đề |
---|
Chuyển đến trang : 1 ... 125 ... 247, 248, 249 ... 253 |
Cuối cùng thì hạt mưa cũng ngã vào mảnh đất nồng của gã trồng hoa đó là một buổi giông tháng thứ tám, tuần thứ ba Esmeralda bỏ thằng gù ở lại. tiếng con chim nhại treo lửng lơ trong bụi mận gai gã kéo chuông nguyện hồn cho ai yên bình như đã cuối cùng thì hạt mưa cũng ngã vào mảnh đất nồng của gã trồng hoa. gã cười, “những đóa hồng trong đời chúng ta, cuối cùng cũng nở.” và gã ngừng thở... - From Dragonfly Culture's Vân Nguyễn
|
CÓ MỘT LẦN Đã có một lần tôi đứng lặng giữa hoàng hôn Tôi đã nhận ra chẳng có gì là trường tồn mãi mãi Vui sướng một đời hay âu lo sợ hãi Đến cuối cùng vẫn nhắm mắt buông tay Đã từng có một lần tôi ngậm đắng nuốt cay Nhìn một người đắm say trên trần thế Nửa đời trôi qua mới hiểu mình đã trễ Một con đò cập bến nhân duyên Có một lần tôi đứng nhìn người con gái bước truân chuyên Trên con đường tình duyên lỡ dở Gục ngã giữa đời cậy nhờ ai nâng đỡ Tôi thoáng buồn thương một cánh hoa rơi Có một lần tôi mệt mỏi đưa tay Chẳng ai hay... |
CÓ BAO GIỜ ... Có bao giờ anh nhớ đến em không ? Cô gái yêu anh vẫn đi về một bóng Bạn bè hỏi han ,em sợ mình lạc giọng Lệ chảy thành dòng ,nghe nghẹn đắng nơi tim Có bao giờ trong những giấc mơ đêm Dáng hình em ùa về trong ảo mộng Gần sát bên em sau tháng ngày trông ngóng Ôm em vào lòng Đừng khóc nữa Anh thương !!! Anh bỏ lại em nơi phía cuối con đường Chới với anh ơi ,em ngã nhào ,hụt hẫng Anh quay đi giấu buồn trong đáy mắt Ngày nắng hanh trời mà bão nổi tim em Có bao giờ trong ngôi nhà ấy ấm êm Giây phút thôi anh... |
Em sợ lắm tất cả những hờn ghen Cứ theo ngày lớn dần làm chính em thay đổi Người ấy ướp mật trên môi với bao lời gian dối Còn em uống vào lòng những đắng chát, sầu đau... Em có nợ anh, nợ người ấy gì đâu Sao phải trả bằng bao nụ cười, hạnh phúc? Em đâu hỏi mượn vay tình yêu của kẻ khác Là anh tự bước vào... ... Sao giẫm nát tim em? ___ Ngọc Anh (TNA)___ |
Giữa cuộc đời vội vã của anh Rồi em cũng bị lãng quên... như một điều hiển nhiên phải thế Em mơ mộng, viển vông nhỏ bé Em dại khờ...trong thế giới của anh! Em như hạt sương thu lãng đãng trên cành Ngốc nghếch trói mình vào tháng năm chờ đợi Em luôn muốn đợi anh mãi mãi Chỉ sợ đời người ngắn ngủi mà thôi... Em cũng sợ mình…rồi sẽ bị bỏ rơi Tháng năm bỏ em với những nếp nhăn hằn sâu nơi khóe mắt Nhưng có lẽ điều mà em sợ nhất Anh bỏ rơi em...sau bận rộn của riêng mình! Rồi chúng ta sẽ đi hết một cuộc tình, Hay rồi lại dang dở như mẩu... |
Chuyện chúng mình như lá úa trên cây Em nghe thấy rồi đắng cay như bật khóc Chưa kịp dắt tay đi qua lưng chừng con dốc Đến đá sỏi cùng cần ... Sao ta đoạn đành quay quắt bỏ rơi nhau ! Đã hứa rằng chung chịu những khổ đau San sẻ ngọt ngào ,mình bên nhau trọn kiếp Cùng vẽ lâu đài bên giàn hoa tím biếc Em làm vợ - sinh con Ôi hạnh phúc biết nhường nào ... Chỉ còn lại đây bao tiếng nấc nghẹn ngào Ngày anh bảo ...chuyện mình nên dừng lại Anh ném yêu thương vào tận cùng xa ngái Khắc khoải niềm riêng em tê dại cả linh hồn Chưa... |
Chia Tay
(có những tình yêu mãi là điều dang dở…) Rốt cuộc thì hai đứa vẫn xa nhau Sau những đậm sâu giờ chỉ còn khoảng trống. Rồi thì cả hai đều phải tiếp tục sống, Những tháng ngày chẳng có người kia Sau những giọt nước mắt đêm khuya, Ta vẫn phải tìm về nơi có nắng. Dẫu biết ly cà phê chỉ toàn là vị đắng, Vẫn uống cạn một lần rồi lặng lẽ quên đi.. Những tưởng chẳng bao giờ có chuyện chia ly Rốt cuộc thì cũng xa chẳng vì điều gì cả. Ai trong đời không một lần thành xa lạ, Ai không một lần từ giã rồi tập quen. Đã từng... |
Một lần cuối thôi Cho tôi tựa vào vai người Và khóc... Tôi chỉ còn ở lại nơi đây trong phút chốc Mai tôi đi rồi Đến một nơi lạnh vắng, xa xôi... Cho tôi nắm tay người và chạm nhẹ đôi môi Dẫu tình yêu người trao giờ chỉ là sương, là khói Cho tôi được lần nữa nghe thêm một lời nói dối Rằng người sẽ yêu tôi cho đến hết cuộc đời. Cho tôi một lần cuối nhìn thấy nụ cười Và hứa rằng từ nay về sau người phải sống thật vui Cuộc đời chẳng có bao lâu để mà tiếc nuối Một kẻ yêu người ngốc khờ thế - là tôi. Cho tôi ôm thật chặt... |
Mười bốn tháng hai rồi mình hò hẹn đi anh Người ta bảo chuyện hẹn hò tuyệt lắm Nắm tay em cho mùa đông thêm ấm Cho quên những nhọc nhằn ngày tháng cô đơn Mình hẹn hò đi anh, chắc chắn sẽ vui hơn Chuyện buồn đã có thêm em cùng san sẻ Cho qua hết tháng năm dài lặng lẽ Khi vui sẽ thêm một nụ cười... Hẹn hò thôi anh, giữa phố xá đông người Hạnh phúc bao nhiêu khi bên cạnh có em cùng dạo bước Mình nắm tay nhau nhìn về phía trước Không còn một mình ganh tỵ với người ta Hẹn hò thôi anh, để chẳng than thở "ép a" Dẫu cách xa nhau vẫn thấy... |
Chúng mình bây giờ lạnh nhạt giống người dưng Chẳng ai quan tâm mình từng yêu nhau nữa Ngày cũ ngọt ngào cũng đã thành dang dở Ánh mắt nhìn giờ đã quá xa xôi. Chúng mình bây giờ đã mỗi đứa một nơi Một chân trời, một tương lai khác biệt Chẳng còn chút gì đọng trong nhau nữa hết Yêu dấu ngày nào cũng biền biệt trôi đi. Chúng mình bây giờ là xa cách-chia ly Chẳng lưu tâm một chút gì xưa cũ Chẳng mơ về trong nồng nàn giấc ngủ Chẳng mỉm cười khi thoáng nghĩ về nhau. Chúng mình bây giờ chỉ có mỗi đớn đau. Lai Ka |
Hành trang tím ! Trong hành trang ít ỏi , anh mang Có tập thơ em chép tay... ngày ấy Dòng mực tím ngẩn ngơ chờ đợi Em vô tư đã gởi cho người 30 năm anh lặng lẽ bên đời Vẫn thao thức với vần thơ mộng mị Em xa xăm một lần mang áo cưới Khép lại bên mình ... đâu chỉ những vần thơ Không gian xa... thời gian cũng mịt mờ Em đâu biết có một người vẫn nhớ Bóng dáng em và vần thơ một thưở Chút ngọt ngào lẫn cay đắng trong anh Có còn gì ... chút hoài niệm mong manh Anh muốn gởi cho em ... vần thơ cũ ?! Những kỷ niệm từ tro tàn... nhắn... |
Mẹ là người đàn bà dám từ bỏ ước mơ Dám đứng đằng sau cánh gà đầy thầm lặng Dám bên con những khi đời trống vắng Bởi quanh con đâu ai để cậy nhờ Mẹ là người đàn bà theo chủ nghĩa tôn thờ Hiểu đức hi sinh của mình hơn tất cả Dám bất chấp đời trước bao điều xảo trá Chỉ để dịu dàng che chở bước con đi Mẹ là người đàn bà lo sợ sự chia ly Dám đánh đổi đời mình dành phần con sự sống Dám từ bỏ cuộc đời đầy sôi động Để lép mình lặng lẽ đứng đằng sau. Mẹ là người đàn bà chấp nhận nỗi thương đau Giấu nước mắt chảy trong đêm thầm lặng |
Nếu anh dối lòng...mà nói tiếng yêu em Chắc bạn sẽ cười...cái thằng hèn ngu dại Vợ con đề huề...còn bẻ cành hái trái Đánh đổi gia đình...khuyên mãi vẫn cứ ngu Nếu anh viết thơ...về sắc đẹp mùa thu Để gạ gẫm em...thì sẽ hư lắm nhỉ ? Biết bao bóng hồng...được coi là tri kỉ Sẽ huyễn hoặc mình...anh ý viết về ta Có đàn ông nào...mà không thích bướm hoa? Ai cũng tham lam...bao đàn bà nhận hết Anh chắc chắn rằng...ngay cả khi gần chết Vẫn cố mỉm cười...mê mệt một người dưng Nếu có khác nhau...chắc chỉ ở điểm dừng Được mất hơn thua...ai... |
Ta từ biệt phía thời gian vơi cạn Ngoảnh sau lưng còn vướng những vui buồn Cạn đêm sâu, hân hoan bình minh nắng Phút giao thừa ngân nhịp yêu thương Ta từ biệt góc trời ngây dại Trói lòng nhau treo trên nhánh tơ mềm Gió vô cớ thốc bụi mù lấm láp Đắng chát cuộc đời, hoang lạnh trái tim Ta từ biệt giấc mơ còn sót lại Tự đành lòng mắc nợ thuộc về nhau Khung cửa nhớ trong vệt màu sáng tối Vẫn âm thầm từng ánh chớp lóe đau Ta từ biệt... một lời từ biệt Khép lại đông băng giá phận người Lòng lãng đãng lời ru tiếc nuối Khi... |
Ngẫu hứng mùa Xuân Mùa thay áo trên cành mai hé nụ Gió hồn nhiên lay nhẹ nét xuân ngời Cánh bướm nhỏ ngại ngùng bên kẻ lá Hoa dịu dàng, e ấp sắc non phơi Xuân chạm khẽ vào chồi xanh lộc biếc Say hương ngất ngây, rộn rã tiếng cười Bao sắc áo tung tăng lòng phố mới Gót chân mềm tô thắm dáng xuân tươi Lòng ngây ngất, bồi hồi bao nỗi nhớ Lao xao nghe tiếng lá nẩy trên cành Mùa mơn mởn dường như xuân cũng vội Tiễn đưa ngày tờ lịch nhẹ nhàng rơi Cánh én mang tin nghiêng mình trong nắng Khúc ca xuân lồng lộng giữa lưng trời Em... |
Giải mã trái tim
Hãy nhìn vào mắt em đi anh! Dòng sông thời gian, mái chèo ký ức Kỷ niệm lênh đênh buồn vui đổi chác Con sóng phập phồng nuối giấc mơ xanh?
Hãy nhìn vào mắt em đi anh! Nén uẩn khúc vào chiều sâu tĩnh lặng Vết ngây ngô phai trên làn tóc trắng Đời cợt đùa vẫn óng ả mùa trăng
Hãy nhìn vào mắt em đi anh! Từng mạch nhớ nấp trong lồng ngực đỏ Ngọn gió tình yêu xoáy tung nhịp thở Lòng ngược lòng hóa nước mắt Linh lan
Hãy nhìn vào mắt em đi anh! Ủ ngọn lửa soi tan miền băng giá Đêm... |
Anh Vũ Xuân Ái Thân Mến!
Rất vinh dự bạn đã tham gia diễn đàn Chúc bạn luôn may mắn và hạnh phúc Chúng tôi vẫn luôn chờ đợi nhiều tác phẩm tuyệt vời của bạn... |
xóa bài viếtxóa bài viết |
Một chuyện tình buồnMây trôi lờ lững tận trên cao Gió thổi xạc xào, dạ thấy đau Não nuột đâu đây buồn tiếng dế Nỗi lòng hiu quạnh với canh thâu
Dẫu biết xa xôi thời dĩ vãng Mà sao tôi mãi cứ bâng khuâng Cảnh xưa xe ngựa, vầng trăng mộng Gió lộng thênh thang với ánh vàng
Chuyện tình năm cũ sớm pha phôi Nẻo vắng, sương khuya đã nhạt rồi Như áng mây trời xa diệu vợi Hững hờ như nước chảy ngàn khơi
Năm nào một thuở, cảnh khung sang Gió quyện lung linh với ánh vàng Bất chợt vầng mây đen phủ kín Lỡ làng trăng gió phải phôi tan! |
TA KHÔNG THỂ NGỒI YÊN
Ta không thể ngủ yên trong mùa hạ Nghe ve kêu nhìn ngắm phượng kiêu sa Ta không thể vui cười trong nắng lạ Khi biển đảo quê ta dậy sóng sơn hà?
Em yêu biển sao không về thăm biển? Biển hôm nay không phẳng lặng xanh rờn Bởi quân giặc quá hung tàn đê tiện Biển lồng lên những đợt sóng căm hờn...
Kìa cái bọn tàu nô hung bạo Chúng vô luân, vô đạo, vô nhân Có ai về lại Bạch Đằng? Mang hùng thiêng sóng đến gần Hoàng sa.
Ôi!... |
BẾN HẠ.
Có một mùa xuân trong lòng mùa hạ Có một hồ sen giữa phố xá đông người Ta về lại để thấy mình là tất cả Tất cả là mình, kìa một áng mây trôi!
Có những con người bốn phương trời xa lạ Rồi gặp nhau rồi trả nợ những nụ cười Rồi dắt tay nhau đi về bến hạ Để thấy mình còn lại chút thảnh thơi
Nắng đã thắp sáng lên nhành phượng đỏ Chú ve con năm trước nay đâu rồi? Thôi xin ai làm chú ve nho nhỏ Đậu lên cành hoa đỏ hát nghe chơi
Rồi tất... |
Sáng nay Sài Thành se lạnh đi qua kênh Nhiêu lộc thấy Liễu rũ bên dòng kênh + tiết trời tháng 12 lành lạnh nắng hanh vàng lòng rộn ràng nhớ về Hà Nội.Thật ra thì mùa đông SG giống như mùa thu HN.Xin mạn phép đăng lại bài nhân chuyến thăm Hà nội tháng 09 vừa qua.
BẤT NGỜ VỚI MÙA THU
Em...em nói gì với Hà Nội đi! Nắng Cố đô hanh vàng trên phố Cổ Cụ Bà hàng nước ngồi bên khung cửa sổ Mùa thu đi qua và mây trắng trên đầu
Sao tình cờ ta lại được gặp nhau? Giữa Thủ đô người Tràng... |
SÀI GÒN CÓ HOA SỮA
Tưởng rằng hoa sữa chỉ thích hợp với khí hậu Hà nội, ai ngờ giữa cái ầm ào của Sài thành vẫn có cây hoa sữa ẩn mình trong những con hẽm nhỏ, khiêm tốn giấu mình trong những hàng cây nhưng chính mùi thơm nồng nàn của nó đã làm cho những ai yêu hoa phải dừng lại xem hoa gì ở đâu.
Trong con hẽm nhỏ vào Công Ty HTP 196/19/1 Đường Cộng Hòa,Tân Bình.Trong cái se lạnh của SG chớmđông vào một buổi sáng tình cờ ghé Công ty đối diện là cây hoa sữa xoay tròn bông trắng đục,mùi thơm lan tỏa khiến... |
XUÂN và NỖI NHỚ
Nhớ gởi thư về thăm nhà chị nhé! Ba Mẹ bên đây trông đợi vô cùng Trời Cali chắc là xuân vừa chớm Có đẹp bằng quê Mẹ của ta không?
Ôi Tổ quốc cong cong hình chữ "S" Sao nỡ chia xa mấy vạn con người Sao không tết chung mùa xuân nước Việt Mà phải là xa tít tận trùng khơi?
Xuân viễn xứ xuân hướng về non nước Xuân tha hương xuân áo ước đoàn viên Rồi sẽ có một mùa xuân phía trước Xuân mai vàng cánh én lượn chao nghiêng
Em nhớ... |
Nỗi Lòng Ở Tuổi Hoàng Hôn Hôm nay thao thức với hoàng hôn lòng thấy nao nao với nỗi buồn kỷ niệm, nghĩa tình, bao vấn vương nghe như xao xuyến cõi tâm hồn
Vầng dương mới sớm dưới chân đồi toả ánh ban mai, toả sáng trời rồi thế lên dần và khuất lặn một vòng luân chuyển mãi ngàn đời
Nắng sớm, mưa chiều luôn đổi bóng bốn mùa xuân hạ lại thu đông cuộc đời nhân thế, vòng trôi mãi thoáng chốc hoàng hôn trải ngập đồng!
Hoàng hôn phủ xuống một... |
Nỗi Lòng Cha Đối Với Con
Đường diệu vợi gập ghềnh, sương tuyết lạnh Bước chân đi vững mạnh, lửa lòng nung Con ơi! năm nào hùng khí đấu tranh Nay sắp thuở cây xanh đơm trổ nụ
Mười mấy năm dãi dầu trong cuộc sống cảnh nhà ta trầm bóng dưới vầng dương chiếc thuyền đời thẳng đường trong gió động Vượt ngàn khơi lồng lộng của trùng dương
Có những lúc biển sương mờ u tối Ta âm thầm vun xới chí, hồn ta Và vẫn tiến, gần, xa cơn sóng dội Trọn một lòng đi tới, cuộc xông pha
Những đêm sâu, trăng ngà chênh chếch bóng Gió mây ngàn khuấy động... |
Nỗi buồn dang dởThắm thoát thời gian mấy chục năm Vầng trăng nửa khuyết tự bao lần Đêm đêm gió rít như than thở Kẻ ở, người đi, cảnh dở dang!. |
Gặp lại người yêu cũ sau mấy mươi năm
Trăng kia ngỡ đã sớm tàn Nào hay gặp lại hồn vàng của trăng!
Ôi! Thu Lan! em hỡi! hỡi nàng! Đêm héo hắt, hồn nàng về đây Giờ em héo héo, gầy gầy Tình em vẫn vậy, đủ đầy như xưa
Những giọt sương đong đưa trên lá Má em xanh, lã chã dòng châu Nỗi buồn da diết, héo sầu Nhìn người bạn ngọc, anh đau nỗi lòng!
Ánh trăng trong, một thời trăng mộng Gió khung trời lồng lộng năm xưa Chiều tàn, phố vắng, người thưa Tình anh năm cũ, giờ xưa mất rồi!
Dạ bồi hồi, em rung, anh cảm Nhắc... |
Cảm ơn Và Rất Vui Bạn Đã Tham Gia Diễn Đàn.Thay Mặt Trang Thơ Chúc Bạn Luôn Vui Và Có Nhiều Tác Phẩm Tuyệt Vời. |
Sáng ra bên cà phê nghe "Đời gọi em biết bao lần" phía ngoài ô cửa nắng hắt thấy mình lỡ hẹn thanh xuân; Những mộc mạc dung dị như sớm đông sương giá tìm thấy một căn nhà để trú chân có đôi chim lỡ tổ gục trên cành cây lạ trên những mầm non mồ côi ngày chết lá mong một người về lại, đứng bên hiên Sáng ra bên Cà phê Đời gọi em bao lần có biết? đồng hoang chim lạc đường di cư đã khép bởi gió trời Anh vẫn chờ đợi giữa nỗi nhớ rong chơi từ sa mạc đến rừng hoang biển cả sau tháng năm giọt miên trường trên má người mang cành hoa... |
Sẻ không còn tay nắm chặt bàn tay Anh rũ bỏ hay là em vụt mất Tháng ngày qua yêu thương là có thật Người vô tình làm quặn thắt lòng đau Từ mai này.. có thể chẳng thấy nhau Những buồn vui thôi không còn chia sẻ Em khác rồi... đã không còn nhỏ bé Chẳng đòi quà hay bắt dẫn ăn kem Im lặng thôi.. em chẳng nói gì thêm Chẳng muốn trách anh thay lòng đổi dạ Có thể từ đây.. ta xem nhau xa lạ Kỉ niệm nào.. ta nhớ.. một người quên MMM |
(kỷ niệm 1 cuộc tình đã xa )
Đã xa rồi những kỷ niệm buồn tênh Tan trong gió một nổi niềm nhung nhớ Ngày đầu gặp em , anh đây cứ ngở Hạnh phúc bên nhau mãi mãi ko lìa
Lở lời 1 lần , để tình phải cách chia lạc mất nhau rồi , anh - em đi về 2 ngả Lổi lầm do anh , do em hay là ko do ai cả Facebook em chặn rồi , làm sao trong thấy nhau
Chia tay rồi , anh chỉ còn lại nổi đau Chúng ta xa nhau trong 1 chiều gió trở Vì anh dại khờ hay là anh nông nổi Mất em rồi mà chẳng hiểu vì đâu
Tình cãm con... |
Những ngày đi tìm tình yêu Bên vạt mùa sang hằn dấu chân đi lạc Thấy cả trời nắng trong và gió về xao xác Kỷ niệm theo đóa hoa dại vàng nở hoang hoải bên hiên! Những ngày trái tim khát một tình yêu - đã thành lẽ tất nhiên Sau tháng ngày vắng đến cả lời thăm hỏi Ký ức chạy về trên cánh đồng mỏng như từng vạt khói Của chiều trời rơm rạ bốc hơi quen Cả cuộc đời ta là nỗi nhớ trong câu chuyện cố quên Những mùa dâng nước lên mắt nhìn xa hút Thỉnh thoảng hỏi lòng về dấu yêu rồi cúi đầu hẫng hụt Thả gió mang giùm một câu chuyện xa xôi; Những... |
Anh Sẽ Đưa Em Về Anh sẽ đưa em đi hết mùa Đông Ít lá rơi nhưng nắng sẽ hồng Tiếng cười rất nhẹ cùng lời thì thầm khe khẽ Giữa một bàn tay – có một bàn tay! Anh sẽ dắt em về trong một ngày vắng mây Ngôi nhà Mẹ, gạch sân rêu đã rũ Kể cho nhau nghe những câu chuyện xưa cũ Anh sẽ nói với mẹ rằng – “bạn gái của con” Anh sẽ đưa em đi hết những ngõ mòn Chạy trên đồng vắng giữa mùa mây biếc Thả những cánh Diều bên dốc đê trùng điệp Nhìn nhau, cười... – rất bình yên! Anh sẽ cùng em qua những mùa nhớ quên Hái Sen giữa trưa nắng và nhặt... |
Những dại khờ nào có lỗi đâu em Chỉ bởi yêu thương quá mông mênh mà trái tim người thì chật chội Cớ gì em cứ mãi buồn phiền, giận dỗi Về những lời người hứa vội rồi quên. Em tiếc làm gì bức tranh ngày cũ đã lấm lem Những ký ức không tên hãy để mặc nó ngủ yên trong tâm trí Em vẽ lại làm chi những điều cũ kỹ Níu kéo làm gì khi người muốn ra đi... Trong cuộc đời có ai không từng nếm trải sự chia ly Có ai chưa từng ướt mi vì những điều được - mất? Người ta chỉ trưởng thành khi đã trải qua những nỗi đau rất thật Những dại khờ không có lỗi đâu em! |
hành phố vắng em buồn lắm biết không Gió cũng thôi thì thầm bên khung cửa Nắng bỏ đi và nắng không về nữa Dốc cạn lòng chỉ thấy những cơn mưa. Phố vắng em rồi, thiếu kẻ đón đưa Đi về đâu cũng thấy mình thừa thãi Ký ức gieo ngàn giọt buồn miết mải Ướt mi rồi, còn ai nữa lau khô? Phố vắng em chỉ còn những hư vô Đường xưa hoá nấm mồ chôn quá khứ Phố chẳng đủ dài cho người lữ thứ Bước một mình qua hết những vấn vương. Em đi rồi, Phố nhớ một người thương Tôi ở lại ôm nỗi buồn hoang hoải Giữa trăm ngàn vạn con đường dài mãi Có... |
Tự dưng muốn làm một kẻ mất trí lang thang giữa cuộc đời Dẫu chẳng biết trước rồi sẽ buồn hay vui nhưng ít nhất sẽ không phải đối diện với những chơi vơi khi mỗi bước đi đều phải chênh chao giữa hai chiều quên - nhớ Hoặc nếu có thể, thì làm một kẻ điên, mặc kệ tất cả những đớn đau, trăn trở Cứ sống là sống thôi. Hay là trở thành một kẻ lãng du, xếp hành trang đi tìm những vùng đất xa xôi Nơi không có loài người ở đó Để những ngày còn lại của cuộc đời được hòa mình với cỏ cây, trăng sao, mây gió Có thể sẽ buồn, nhưng ít ra những thứ đó, không biết... |
Em muốn một mình đi đâu đó thật xa Trốn những phong ba cõi đời này, hết thảy Tai không còn nghe và mắt không nhìn thấy Để tim sẽ thôi đau. Nhưng em lại chẳng biết mình phải đi đâu Khi lòng trót đeo mang một khối sầu nặng trĩu Những nơi chỉ toàn người lạ xa - không thiếu Chỉ là có ích gì, khi trái tim cứ nắm níu một bóng hình đã xa. Sẽ không thể đi đến nơi nào để nỗi buồn phôi pha Chỉ có một lối ngược về ngày hôm qua Nhưng thời gian đã vô tình chôn tất cả vào quá khứ… Sao em cứ mãi buồn cho những điều đã cũ Khi mọi thứ trên đời này Chỉ... |
Chiều chông chênh... Ta tìm về con Phố không tên ngày cũ Những giọt nắng cuối chiều nhạt nhoà nên chẳng đủ Để ta thắp lòng giữa khoảng trống mông mênh. Phố có buồn không mà sao Phố lặng thinh Cho chiều nay kẻ lãng du đánh rơi mình trong nỗi nhớ Để chẳng còn ai viết tiếp bản tình ca dang dở Phố-hẹn-hò giờ hoá Phố-không-nhau! Phố có buồn đâu, Phố chỉ đau! Đôi tình nhân từng hẹn hứa dài lâu bỗng chốc dừng chân giữa cuộc đời dâu bể Phố nghiêng mình lặng thinh vì Phố đã không còn muốn kể Những câu chuyện rất buồn, mà chẳng ai muốn lãng quên… |
Là một ngày gặp ai đó thật lạ trong đời Người mà rất có thể mãi sau này khi họ ra đi mang theo mọi tiếng cười Mình mới biết rằng mình cần họ như là hơi thở... Là những tháng ngày cần che chở Như con tàu lạc lối giữa đại dương Chợt nhớ mình đã từng mơ như ngàn vạn người thường Về hạnh phúc, về tin yêu, về những điều giản dị Rồi nhìn bóng mình mà đi qua những cơn mê mị Trở về rỗng không như một căn phòng Đã hoác huơ vì những bão giông... Người ấy cần niềm tin rằng chỉ một cái nắm tay cũng đủ ấm lòng Và không cần nói gì nhiều cũng hiểu nhau như... |
Đâu phải lòng đã từng bình yên sau rất nhiều sự chia ly Là ta có thể thôi nhớ người như từng quên đi những tình yêu trước Đâu phải chỉ có mưa mới làm phố chiều đẫm ướt Yêu một người cũng làm nước mắt nhoè mi. Đâu phải lúc nào ta cũng biết mình đớn đau vì những gì Mà có đôi khi Tim lại chợt nhói vì điều chi không rõ Đâu phải người đến rồi đi như một cơn gió Là ta sẽ không yêu người với cạn kiệt nhớ thương. Cuộc sống có ngàn vạn ngã đường Nhưng bước về phía nào cũng thấy một trời thương trước mặt… (NHƯ ĐÃ DẤU YÊU - Vân Jenny) |
Có những điều dù không muốn rồi cũng đành bỏ lại phía sau Cả cuộc đời này đâu thể chỉ dành riêng để đau vì một người duy nhất Ngay cả khi tình yêu là thứ không có thật, là thứ buộc người ta cứ phải ở lưng chừng giữa những buồn-vui, nhớ-quên, được-mất Thì những trái tim yếu đuối kia sẽ có lúc lại ngang ngạnh lao vào! Ai cũng biết chẳng có yêu thương nào mà không phải trả giá bằng nỗi đau Và hạnh phúc kia tựa hồ những chiếc gai, đâm vào tim rướm máu Nhưng có mấy ai lại chẳng khát thèm một nơi bình yên để trái tim nương náu Những giây phút cuối đời. |
Chỉ cần một lời người nói vẫn còn thương Bất chấp gió sương, em sẽ quay đầu lại Ôm chặt lấy người và ở bên người mãi Dành hết tim yêu để nối lại duyên mình. Chỉ cần một lời người nói vẫn còn tin Muốn được cùng em ngắm bình minh mỗi sáng Tất cả tủi hờn làm trái tim vỡ rạn Em sẽ quên đi... nhẹ nắm lấy tay người. Chỉ cần một lời người nói muốn em vui Muốn được thấy em luôn mỉm cười rạng rỡ Em sẽ về trở về dù muôn ngàn cách trở Ngồi xuống cạnh bên, nắm giữ hạnh phúc này. Chỉ cần một lời người muốn nắm bàn tay Xóa hết đắng cay của những... |
Sống vì mình một chút đi em Đừng mang niềm tin ra mà tiếp tục đặt cược với cuộc đời đầy lọc lừa, dối trá Giữa thế giới điêu ngoa này Em phải học cách nghi ngờ trước đã Những lời đầu môi không đáng để em tin! Yêu thương bản thân mình thêm một chút đi em Để trái tim được bình yên trước miệng lưỡi người đời gian trá Giữa cuộc sống không còn có thể phân biệt đúng - sai, thật - giả Em hãy sống vì mình một chút Có được không? Bởi vì lòng người là nơi lạnh hơn cả mùa đông Và niềm tin là thứ chúng ta mang ra biếu không mà ít khi nào được nhận lại. |
Thức từng đêm để hỏi cuộc đời này Yêu thương của một người bao lâu thì đổi thay? Như thể con sơn dương lạc bầy chạy trốn giữa mưa bay Mình đã từng chạy trốn những đắng cay trong cuống cuồng tuổi trẻ Từng ngơ ngác giữa bình minh trong những ngày đơn lẻ Cứ chạy và chạy hoài với đầy rẫy hoài nghi. Như thể có một giọng nói thầm thì: chạy, chạy đi! Cuộc đời này còn gì nữa đâu để mà buồn, mà níu giữ Từng dốc cạn niềm tin đặt vào một người như phép thử Để rồi nhận thua. Thức từng đêm để tự hỏi: những cánh chim lạc bầy sẽ làm gì trong suốt những đêm... |
Anh về náu mình giữa bóng tối lặng im Ném một nửa trái tim vào tận cùng thương nhớ Nhẹ nhàng khép cánh cửa lòng còn đang để ngỏ Rồi giam mình nơi cuối nỗi cô đơn. Anh đã tự tay nhặt hết những nỗi buồn Gom vạn ngày mưa tuôn, để trả lại cho em ngày nắng Anh nhận về mình trọn vẹn niềm cay đắng Gửi ngọt ngào về phía ấy, cho em! Anh xin lỗi Vì chẳng thể lãng quên... Chỉ mong em bình yên suốt quãng đời còn lại. (ANH XIN LỖI VÌ CHẲNG THỂ LÃNG QUÊN - Vân Jenny) |
Mỗi con người sinh ra trong cuộc đời này Đều phải trưởng thành, tổn thương rồi vì một ai đó mà đổi thay. Khi mỗi ngày trôi qua là bộn bề được - mất, trả - vay Không ít những con người phải buông tay một người mình yêu thương nhất Để rồi sau hằng hà sa số những tình yêu kết thúc Liệu có bao nhiêu trái tim vẫn còn đủ dũng cảm để lại thêm một lần nữa bắt đầu? Chúng ta bước vào tình yêu mà không ai dám chắc rằng sẽ bên nhau bao lâu Hay đến cuối cùng chỉ có trái tim mình và nỗi đau ở lại Chúng ta đã rất nhiều lần hứa với nhau bằng hai từ "mãi mãi" Mà quên... |
Có ai đi ngược chiều gió không? Bước cùng em đến khoảng chiều trống Hứng giọt nắng cuối ngày vô vọng Để một lần nhìn thấy trong nhau Em lọt thỏm vào những hố sâu Rơi tự do giữa đau và nhớ Yêu thương cũng rơi theo, và vỡ Em giật mình, rồi cứ ngẩn ngơ Gió lại đẩy em đến chơ vơ Những lập lờ, hiện tại - quá khứ Kí ức nào em chưa kịp giữ Vội tan nhanh trong chữ "Hình như" Có ai đi ngược chiều gió không? Chữa giúp em những vết thương lòng Ghép hộ em yêu thương đã vỡ Lau nước mắt em những đêm Đông Có ai đi ngược... |
Không phải tại mùa đông đâu em… Tình yêu của chúng mình đôi lần vẫn thường như thế Vẫn có những giá băng, hờn ghen, và giống như câu chuyện ngày xưa bà vẫn thường hay kể Có hai kẻ yêu nhau, nhưng trái tim lắm lúc hóa đá, dại khờ… Em đừng trách mùa đông, và trách cả những giấc mơ Khi anh không thể mang cho em những bông hoa được kết bằng tuyết trắng Tình yêu chúng mình đôi khi vẫn có những phút giây chìm trong thinh lặng Chẳng phải tại mùa đông, chẳng phải tại giấc mơ… Đâu phải tại mùa đông anh mới viết những câu thơ Nhắc lại chuyện xưa khi phố giao mùa... |
Sài Gòn trăm nghìn ngả làm thế nào không lạc? Dẫu là rẽ đường nào cũng về chốn cũ thôi Nhưng đâu ai dạy tôi xoay xở giữa đơn côi Rẽ lối nào cũng vậy, một mình lang thang bước Sài Gòn dài rộng kia tôi chỉ mong,chỉ ước “Lạc chỗ nào? Đứng yên đấy,anh tới ngay !” Mơ mộng giữa đời, tự cười mình thơ ngây Bơ vơ nắm bàn tay, bước chân gầy trong gió . Sài Gòn chen chúc những con đường nho nhỏ Xe lấn người, người vội lấn lại xe Tôi lạc mất rồi , dưới nắng chói chang hè Có ai không ? Cho tôi mượn một bàn tay chở che Cho tôi mượn một bờ vai để... |
|