BƯỚC ĐÔNG
Sớm nay đông ghé nhòm song cửa
Nghe âm thầm khóc nấc tiếng mùa thu
Những bóng khuất mất dạng rẻo sương mù
Còn gió gợn lên cành khơi nụ biếc
Thu ra đi mang linh hồn luyến tiếc
Cũng trả về bụi phủ nhẹ thời gian
Buồn bên đông mắt lệ đã dư tràn
Ta khoát áo Cùng đông vào lạnh lẽo
Thẩm Thy Phượng