Vắng lặng chiều nay buổi nắng tàn
Kéo về kỷ niệm thuở hồn hoang
Con tim từng mở về bao lối
Cảm xúc bâng khuâng khúc mộng vàng
Chạnh lòng nhớ lại lúc trăng đường
Phủ lớp mây sầu ngộp bóng sương
Nhạt cánh hoa tình, phơi héo úa
Cô đơn buồn bã duỗi canh trường
Thời gian thắm thoát cũng dần qua
Gói lại thơ lòng, vạn thiết tha
Dào dạt tâm tư nguồn cảm quá
Thâm trầm nay đọng nỗi niềm xa
Mộng hồn xưa cũ thuở trao đi
Thắt thẻo, ưu tư, lạnh lẽo vì
Duyên phận bọt bèo, mây giạt ý
Trăng tàn, ánh nhạt, giọt sương ghi!